Đêm nay, gần giờ Tý Mộ Dung Khanh mới trở về, uống say mèm.
Thương Mai ngồi trên giường quý phi đọc sách thuốc chờ hắn, thấy Vương Tuấn đỡ hắn đi vào, bước chân loạng choạng, cô vội bỏ sách thuốc xuống, nhíu mày nói: “Sao lại uống nhiều như vậy?”
Vương Tuấn nói: “Tự Vương gia ra ngoài, khi về đến cửa phủ thì đã nằm ở ngoài như vậy rồi, người gác cổng nhìn thấy mới gọi người dìu vào.”
Thương Mai giúp đỡ dìu hắn nằm xuống giường, nói với Vương Tuấn: “Được rồi, ngươi gọi Tiểu Khuyên chuẩn bị nước nóng mang đến.”
“Vâng, nô tài gọi người mang thuốc giải rượu đến.” Vương Tuấn nói xong thì xoay người đi ra.
Thương Mai nhìn người đang say khướt trên giường, mỗi lỗ chân lông đều tỏa ra mùi rượu, cô khẽ thở dài, cởi giày giúp hắn, lại đỡ hắn dậy cởi áo ngoài ra cho hắn.
“Uống nhiều như vậy làm gì? Người không biết còn cho rằng chúng ta xảy ra chuyện gì.” Thương Mai hơi ngơ ngẩn, vốn là xa cách lâu ngày gặp lại, mọi người rất vui vẻ, có lẽ, có vài vấn đề thật sự không nên hỏi, đây là loại kịch bản sống những ngày tháng tốt lành nhưng muốn làm mình làm mẩy sao?
Tiểu Khuyên bưng nước nóng đi vào, trên vai vắt một chiếc khăn lông, Du ma ma đi theo đằng sau, trong tay cầm một cái bình nhỏ.
“Sao Vương gia lại uống say như vậy?” Du ma ma thấy vậy vội vàng dùng nước sôi trên bàn pha thuốc giải rượu, rót xuống.
Tiểu Khuyên muốn lau mặt cho hắn, Thương Mai nói: “Để ta làm.”
Tiểu Khuyên nói: “Nước nóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800327/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.