Lạc Thân vương đứng dậy kéo nàng ta đến bên cạnh mình, Dương Trắc Phi ngẩn ra, vừa vui mừng vừa lo sợ, nàng ta đã vào phủ nhiều năm, tuy Vương gia đối với nàng ta rất tốt, nhưng vẻ thân mật, dịu dàng thế này, trước đây nàng ta chưa bao giờ cảm nhận được.
Nàng ta không khỏi đỏ bừng hai mắt: "Vương gia, ngài thật tốt với thiếp thân."
"Chỉ vậy nàng đã thỏa mãn rồi?" Lạc Thân vương nhìn nàng ta cười, sau đó khẽ thở dài: "Thật ra, bổn vương cũng biết, nhiều năm rồi đối xử với hai người cũng không quá tốt, luôn bỏ qua các ngươi, cũng phụ một phần tâm ý của hoàng huynh đối với bổn vương.”
Dương Trắc Phi ở bên cạnh khẽ cười: "Hoàng thượng đưa thiếp thần đến cạnh Vương gia, trước khi đến đã dặn thiếp thân phải hầu hạ tốt Vương gia, tuyệt đối không được sơ suất. Hoàng thượng đối với Vương gia thật sự rất tốt, khiến cho thiếp thân rất cảm động.”
Trong lòng Lạc Thân vương khẽ động, ngẩng đầu nhìn nàng ta: "Hoàng thượng để tỷ muội các ngươi ngàn dặm xa xôi đến Nam Quận, rời xa quê hương, các người không cảm thấy tủi thân sao?”
“Vương gia nói gì vậy?” Dương trắc phi khẽ nói: “Tỷ muội chúng ta sao có thể cảm thấy tủi thân khi có thể được hầu hạ bên người Vương gia? Đây là may mắn mà biết bao nhiêu người mong cũng không được?”
"Chỉ là, các ngươi đều xuất thân từ thế gia vọng tộc, dung mạo và tài năng đều xuất chúng, muốn tìm người nào mà không được? Làm trái ý cha mẹ mà đến đây, chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800286/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.