Không dễ gì mới lên tới đỉnh núi Hàn Sơn, nhưng người tiếp đón bọn họ lại là bé mập sún răng.
Bé mập sún răng cười hì hì nói: “Gia gia biết mọi người tới, nên đã đi du ngoạn rồi."
Mộ Dung Khanh chết lặng.
Thương Mai cũng rất thất vọng: “Ông ta đi đâu? Ông ta có nói khi nào về không?”
“Gia gia không nói ngày về, nhưng ông ấy biết mọi người sẽ tới, nên để lại một lá thư cho mọi người." Bé mập sún răng lấy lá thư trong tay áo ra, đưa cho Mộ Dung Khanh.Cập nhật sớm nhất tại CHƯƠNG 540: BÁU VẬT VÔ GIÁ HIẾM CÓ.
Mộ Dung Khanh nhanh chóng mở ra xem, nội dung lá thư chỉ có một câu: Các ngươi đừng nhắm vào lão phu!
Dạ Vương dở khóc dở cười: “Đây là tác phong xưa nay của ông ta.”
Thương Mai buông tay: “Vậy chúng ta phải làm sao đây?”
Bọn họ từ xa xôi chạy tới, định mời ông ta xuống núi, nhưng ông ta lại lặng lẽ chuồn mất, cô còn định chính thức bái sư với ông ta nữa.
“Chúng ta về thôi.” Mộ Dung Khanh lắc đầu, vẻ mặt hơi nghiêm nghị, lão vương gia đi rồi, điều này có nghĩa là, Thương Mai sẽ bị xếp vào phạm vi xem xét.
Nhưng hắn không muốn thế.
“Vương phi chờ tý đã!” Bé mập sún răng lên tiếng.
“Ngươi còn chuyện gì nữa?”
Bé mập sún răng đi tới nói: “Gia gia có đồ muốn đưa cho Vương phi."
“Đồ gì thế?” Thương Mai hơi bất ngờ, có đô muốn đưa cho cô?
“Mời Vương phi đi theo ta.” Bé mập sún răng bỗng ăn nói văn vẻ lịch sự.
Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800157/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.