Người hầu dẫn các cô đến trước cửa một căn phòng, rôi khẽ gõ cửa: “Đại tiểu thư.”
“Chuyện gì thế?” Bên trong truyền ra một giọng nói cộc cằn.
Vậy mà là một cô gái, làm Thương Mai rất ngạc nhiên.
“Công chúa giá lâm!” Người hầu nói.
Bên trong yên tĩnh một lát, rồi tiếng bước chân vang lên, cánh cửa được mở ra, đập vào mắt là một cô gái mặc xiêm y màu xanh, dáng vẻ rất hào hùng, đường nét rõ ràng, hơn nữa tóc cũng không búi, mà buộc quan như một chàng trai.
Nàng ta thấy Công chúa thì hành lễ: “Không biết Công chúa đại giá quang lâm, nên không tiếp đón từ xa, thứ tội, thứ tội!"
Mộ Dung Tráng Tráng nhìn nàng ta rồi nói: “Chúng ta vào trong rồi nói.”
“Vâng.” Nàng căn dặn người hầu: “Ngươi đi pha trà rồi mang vào đây.”
“Vâng!” Người hầu xoay người rời đi.
Vừa bước vào phòng làm việc, Thương Mai vô thức quan sát nơi này, toàn bộ dụng cụ trong phòng đều là gỗ lim, vô cùng xa hoa, trên mấy chiếc bàn chất đầy sổ sách, làm người khác hoa mắt.
Phòng làm việc này còn có một phòng tiếp khách nho nhỏ, Hồ đại chưởng quỹ mời hai cô ngồi xuống, nàng ta cũng đang quan sát Thương Mai.
“Thương Mai, vị này chính là chưởng quỹ Hồ Hạnh Nhi của Đỉnh Phong Hào, Hoan Hỷ, vị này là thiên kim của Tướng phủ, Hạ Thương Mai." Mộ Dung Tráng Tráng giới thiệu.
Hồ Hạnh Nhi nhìn Thương Mai với ánh mắt khác thường: “Hóa ra ngươi là thiên kim Tướng phủ tiếng tăm lừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799849/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.