Mộ Dung Khanh ngôi yên lặng, trong tay bưng một tách trà nóng, nhìn Thương Mai bê hòm thuốc bước từng bước một tới.
Vết thương trên mặt hắn đã nhạt đi rất nhiều, nhưng dưới ánh mặt trời chiếu rọi thì vẫn là có thể thấy rất rõ ràng.
Tuy nhiên ánh sáng trong mắt đã có tinh thần hơn khiến cho trong lòng người nhìn hết sức thoải mái.
Thương Mai nhìn năm đại nam nhân chen chúc ở trong đình, có chút muốn cười.
Hơn nữa mặt Tiêu Thác đây tức giận, có vẻ vừa bị mắng rồi.
"Này, uống chút rượu chứ?" Tráng Tráng đi tới, ngửi được trong không khí mùi rượu, cười nói.
"Không, uống trà thôi." Mộ Dung Khanh lãnh đạm nói, ánh mắt dừng lại trên mặt Thương Mai: "Mới sáng sớm vậy đã tới?"
"Đúng vậy, vốn là phải đến Lương Vương phủ, có điều biết được Lương Vương ở chỗ này nên liên tới." Thương Mai để rương thuốc xuống bàn đá, nhìn một chút trà nóng hổi trong ly của mọi người.
"Đây không phải là Trần Loan Loan sao?" Tô Thanh nhìn Loan Loan, hơi kinh ngạc hỏi: "Sao ngươi cũng tới?"
Trần Loan Loan mặt cũng xanh mét, không nghĩ là Tô Thanh cũng ở đây, Tô Thanh quen biết các ca ca nàng, cũng đã từng tới phủ thấy nàng mấy lần.
Tiêu Thác nghe vậy, ngẩng đầu lên, trợn to mắt nhìn Trần Loan Loan.
Loan Loan đứng ở khoảng cách gân thấy Tiêu Thác, nhất thời liên bị mê mẩn, nàng xoắn quýt tiến lên: "Tiêu Thác đại ca, ta là Trần Loan Loan, tổ mẫu nói sẽ gả ta cho chàng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799763/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.