Mái cong lưu ly, cửa cung thâm sâu.
Lại một lần nữa đến Hoàng cung, Bắc Tiểu Lôi đối với nơi nguy nga tráng lệnày lại không có hảo cảm. Có một câu thơ là: ‘Quyền thế giàu sang thịtchó rượu, Kẻ nghèo lạnh cóng buốt thấu xương’(1) ai biết ở dưới nơi cung điện lộng lẫy này cất giấu bao nhiêu chuyện bẩn thỉu dơ dáy chứ?
“Tiêu Dao Vương gia giá lâm!” Tiếng bẩm báo lanh lảnh của thái giám vang lên.
Bắc Tiểu Lôi theo Dạ Tinh Thần đi vào ngự thư phòng của Hoàng đế, tốt lắm,lần này không cần phải gặp lại lão thái bà kia cùng Tuyết Hàm Quận chúa.
“Hoàng huynh.” Dạ Tinh Thần hướng Dạ Tinh Triệt chắp tay vấn an.
“Các ngươi đã tới.” Dạ Tinh Triệt buông tấu chương trong tay xuống, hướng hai người khoát tay. “Ngồi đi.”
Hắn mặc một bộ long bào màu vàng, ngọc quan buộc tóc, vài sợi tóc như mựctừ trên trán rủ xuống đến hai gò má. Sau khi nhìn thấy Dạ Tinh Thần,trên gương mặt tuấn mỹ lộ ra một thoáng tươi cười, lại nhìn ngắm khuônmặt như băng không cao hứng của Bắc Tiểu Lôi, khóe môi gợi lên.
“Vương phi, làm sao vậy? Không cao hứng sao?” Chưa có ai dám ở trước mặt hắnđể hắn xem sắc mặt này đâu, Bắc Tiểu Lôi này thật sự là kỳ lạ. Chẳng lẽnàng không sợ mình trị nàng tội bất kính hay sao?
“Hoàng huynh thứ tội, Lôi Nhi chỉ là có chút mệt mỏi.”
Dạ Tinh Thần nhìn Bắc Tiểu Lôi bên cạnh, quả nhiên thấy nàng sa sầm khuônmặt, trong lòng biết nàng vẫn còn vì chuyện hoàng huynh cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cuong-han/2377014/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.