“Bổn vương muốn mượn Diệu huynh một vật.
Tinh mâu trong suốt của Dạ Tinh Thần nhìn vào Diệu bút thư sinh, mang theokhẩn cầu nói. Nhưng nếu như Diệu bút thư sinh nói không cho mượn, cho dù dùng vũ lực, hắn cũng phải lấy bằng được Kim sí điểu.
“Ồ? Vậtgì?” Diệu bút thư sinh nhíu mày, hắn không nghe lầm chứ? Tiêu Dao Vươnggia tôn quý vô cùng lại cũng sẽ mượn đồ của hắn – một tiểu nhân vật nhỏbé ư.
“Kim sí điểu.” Dạ Tinh Thần nhìn thẳng vào hắn, ngay cả một cái chớp mắt cũng không.
Sau khi hắn dứt lời, trong phòng lâm vào yên lặng.
Trong đôi mắt của Diệu bút thư sinh xẹt qua một tia sáng khác thường, khôngngờ bọn họ lại biết mình có Kim sí điểu, nhưng Kim sí điểu là loài chimcực độc, bọn họ muốn mượn nó là có dụng ý gì? Ngẩng đầu lên, ánh mắtnhìn lại Dạ Tinh Thần. Môi mỏng kéo ra một nụ cười khó lường.
“Vương gia, Kim sí điểu này là vật hiếm có trên thiên hạ, vương gia dựa vào cái gì cho rằng ta sẽ cho ngươi mượn?”
Mặc dù đối phương là Tiêu Dao Vương gia dưới một người, trên vạn người,nhưng Diệu bút thư sinh hắn cũng không phải loại phàm phu tục tử, muốnlấy Kim sí điểu từ trên người hắn, còn phải xem bọn họ có bản lĩnh đấykhông.
“Nói như vậy là ngươi không cho mượn rồi?” Không cần DạTinh Thần đáp, Doãn Tư An đã lên tiếng trước. Ý cười ôn nhu như gióxuân, giống như người trời. Nhưng lời nói ra, lại băng lãnh dị thường.
“Nếu như Diệu bút thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cuong-han/2376933/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.