Ánh nắng mặt trời vàng nhạt chiếu xuống trên đất.
Mái hiên cong cong, giống như con đại bàng giương cánh muốn bay.
Bên ngoài cánh cửa phòng đóng chặt, Dạ Tinh Thần mím môi, dựa lưng vào cộttrụ đỏ. Một bộ cẩm bào màu trắng thật dài, cúi thấp đầu, khuôn mặt tuấntú giấu ở trong bóng râm, làm cho người ta nhìn không rõ vẻ mặt của hắn.
Ở bên cạnh hắn, Tả Quân Mạc mặc áo bào lam, lãnh mạc, hờ hững, cùng Diệubút thư sinh Thượng Quan Minh mặc một bộ bạch sam thắng tuyết đứng haibên trái phải ở nơi đó, nhấp nhẹ môi, yên tĩnh như nước. Thượng QuanMinh đã bỏ đi khăn che mặt, lộ ra khuôn mặt tuấn tú. Đôi mắt sâu mangtheo vài phần biếng nhác, văn nhược, chẳng thể trách người ta gọi làDiệu bút thư sinh. Ánh nắng vàng nhạt chiếu xuống phía sau hai người,đem bóng của hai người kéo ra thật dài.
Ba người yên lặng thản nhiên, giống như cây tùng xanh kiên đĩnh.
Chi—
Cửa phòng được mở ra, Doãn Tư An xuất hiện ở trước mắt bọn họ. Trên khuônmặt tuấn mỹ phóng khoáng mang theo chút mệt mỏi, nhưng ánh mắt trongsuốt, đôi môi khẽ nhếch đều tràn đầy ý cười.
Hắn tươi cười thoảimái làm ba người ngoài cửa đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, khẽ động mớiphát hiện bản thân đã đứng đến cứng ngắc lại rồi.
“Hết thảy thuận lợi.”
Sau khi nói bốn chữ đơn giản ấy, Doãn Tư An lại cười, xán lạn như hoa núi, mềm mại như gió xuân.
“Vương gia, hiện tại ngươi có thể vào thăm sư muội được rồi. Nhưng muội ấytrúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cuong-han/2376931/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.