Sáng sớm, ánh sáng rạng đông chiếu thẳng đến gương mặt mềm mịn của Thi Vũlàm cho nàng liền tỉnh giấc. Không chỉ ánh mặt trời ấm áp đánh thứcnàng, thỉnh thoảng còn có tiếng bước chân truyền tới, có nhẹ, vội vàng,cũng có lúc nặng nề. Thi Vũ không thể hiểu được ở đâu ra nhiều người như vậy, đột nhiên có một thị nữ xinh đẹp đưa chiếc khăn lông cho nàng.
“Vương phi, người đã tỉnh rồi à.”
Thi Vũ quan sát vị mỹ nhân này, dường như mình chưa từng thấy qua nàng, “Ngươi là ai? Sao lại ở chỗ này?”
Mỹ nữ kia nhìn Thi Vũ thật cung kính, cung kính hữu lễ nói: “Vương phi,hoan nghênh người đã trở về. Ta là Mai Lỵ Á, là thị nữ trưởng ở TrânChâu Điện.
Sáng sớm vương đã xuống một đạo mệnh lệnh, muốn ta mang mười thị nữ tới bố trí ở Trân Châu Điện, để nghênh đón người trở về.”
Thi Vũ nhìn về bốn phía một chút, thì ra những thứ huyên náo kia chính làtiếng bước chân vội vã của bọn thị nữ. Họ vừa nhìn thấy Thi Vũ nhìn họ,lập tức dừng các công việc lại, nhìn Thi Vũ khom gối hành lễ.
“Thật sự xin lỗi, ta đã gây trở ngại đến công việc của các ngươi.” Thi Vũ cười áy náy.
Mai Lỵ Á lắc đầu cười. “Thật xin lỗi Vương phi, chúng ta đã quấy rầy giấc ngủ của người.”
Nàng quả thực là Mật Nhi Vương phi dịu dàng bình dị. “Mời người xuống giường rửa mặt, vương đã gọi thầy may quần áo đến đây ngay.”
“Thầy đo quần áo? Để làm gì?” Thi Vũ xuống giường hỏi.
“Là ý của vương, người muốn sửa lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-yeu-tinh-vuong/174045/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.