Lỵ Na không biết rõ tình hình phát giác được ánh mắt Lôi Tư không tại trên người của mình, lập tức nhìn về phía cây tinh nhỏ dơ bẩn mà Lôi Tư đang nhìn chăm chú.
Nhưng sau khi nàng nhìn rõ ràng, phát hiện đâykhông phải là cây tinh tự nhiên thành hình, giống như. . . . . . Một cái gì kì quái, nàng cũng không nói lên được.
"Đó là cái gì?"
Nàng nhịn không được lên tiếng hỏi thăm.
"Cái gì?" Lôi Tư phục hồi lại tinh thần, nhìn Lỵ Na đang chỉ vào Thi Vũ.
"Đó là cái cây tinh vừa thành hình người chứ sao."
"Phải không?"
Lỵ Na vẫn không tin vào mắt mình. Nàng hướng người bồi bàn bên cạnh thấp giọng phân phó, tên bồi bàn lập tức lĩnh mệnh mà đi.
Thi Vũ bưng rượu nho đặc chế của tộc Thiên mã, qua lại trong đông đúc mọingười. Nàng tự nguyện làm một gã bồi bàn. Nàng cảm giác, cảm thấy có một đạo ánh mắt rừng rực đuổi theo chính mình, vội vàng tìm kiếm chủ nhânánh mắt kia.
Lôi Tư đang ngồi ở chỗ khách quý, nhưng lại hứng thú nhìn mình. Thi Vũ không được tự nhiên cúi đầu nhìn nhìn, nhỏ giọng hỏiTây Đa Khắc ở một bên vội vàng chào hỏi khách khứa, "Ngụy trang rất kháa! Thuốc nhuộm không có rơi, có bị nhìn ra không?"
"Sẽ không,ngươi ngụy trang cực kỳ tốt." Tây Đa Khắc tán thưởng nói: "Bất quá, đáng tiếc không thể nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của ngươi."
Thi Vũ nghe người vừa nói lời buồn nôn, giả bộ xấu hổ cười, "Hi vọng ta sẽ được trả một kết quả tốt."
Một yêu nữ từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-yeu-tinh-vuong/174044/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.