Chuyện đại tiểu thư phủ tướng quân trở về phủ cũng không được đồn đại ra bên ngoài nhiều. Sợ nàng trở thành tâm điểm của Kinh Thành nên Kỳ tướng quân trong mọi việc đều xử lý rất chặt chẽ. Vì tính năng được rèn luyện từ bé nàng luôn thức dậy từ rất sớm, đến giờ Thìn là mắt đã sáng trưng. Rãnh rỗi không biết làm gì nên lấy thanh kiếm rèn luyện sức khỏe vậy. Y phục mà nàng mặc không yêu kiều, không hoa lệ, không sặc sỡ mà rất giản dị và khí thế, rất giống một nam tử nhưng cũng toát lên dáng vẻ nữ nhi.
Khi luyện kiếm, tâm phải tịnh, lòng phải yên, không nghĩ đến chuyện khác làm sao lãng trí óc. Mỗi nhát kiếm đều phải dùng lực, nhanh nhẹn và đương nhiên không kém phần tinh tế. Khi vung kiếm, tay phải thẳng, chân phải đứng ở dạng trung bình tấn giữ thế vững để không mất thế mà ngã. Khi dùng khinh công phải giữ thăng bằng để tránh có bất trắc xảy ra.
Xoẹt...
" Đại ca? "
Nàng quay qua nhìn đại ca của mình. Đang luyện kiếm thì đột nhiên Kỳ Phong xuất hiện cầm kiếm của mình chen giữa vào phần luyện tập của nàng.
" Linh Nhi, đấu thử một trận xem sao? "
" Được. "
Một canh giờ sau...
" Xem ra bao năm nay muội cũng được dạy dỗ không ít. Khồng hề thua kém ta phần nào. "
Kỳ Phong thu kiếm ngồi xuống bậc thềm trước sảnh lau vài giọt mồ hôi sáng sớm.
" Đương nhiên, ai nói nữ nhi là phải thua kém chứ? "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-thanh-vuong-dien-ha/2765288/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.