" Tham kiến Thành Vương điện hạ! "
Binh lính chăm sóc dân tị nạn và đồng đội binh lính bị thương của mình khi thấy hắn đi qua liền biết mà chào hỏi một cách tôn trọng. Còn hắn không mấy để ý về những lời chào hỏi vô tác dụng đó, thái độ lạnh lùng nhìn xung quanh rồi bước chân lại nâng lên tiếp tục tiến về phía trước.
" Tại sao hắn lại ép ngươi uống viên thuốc này? "
Nàng cầm viên thuốc trên tay lúc nảy vừa nhặt lên từ mặt đất mà hỏi.
" Ta... Ta... "
" Nói! "
Bỗng dưng đôi mắt của người dân tị nạn đó lập tức liếc về phía nàng đôi mắt sắc lẹm : " Yahhhh...! "
" Á! "
Bịch.
Hắn bị Thành Hiên đá một cước văng ra xa. Cảm thấy điều không lành sắp đến, hắn sợ hãi hai chân run rẫy đứng dậy chạy hụt mạng. Nàng thấy thế liền chuẩn bị đuổi theo nhưng lại bị vị Thành Vương kia nhanh hơn một bước dùng khinh công nhào đến bắt lấy hắn tóm cổ áo từ sau gáy.
" Hình dáng này... "
Dáng khinh công của hắn như có chút quen thuộc đối với nàng, có phải nàng đã nhìn thấy ở đâu rồi không?
" Áp giải về nha phủ! "
" Vâng! "
Hắn ra lệnh sau đó giao tên thường dân này cho Dương Nguyên rồi quay lại sau lưng. Mặt chạm mặt, hai ánh mắt nhìn nhau. Nàng chẳng biết nói gì khi chạm mặt với hắn. Thành Vương Điện hạ cao ngạo khí chất bất phàm nổi danh tàn bạo giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-thanh-vuong-dien-ha/2765284/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.