" Ái chà, vị đại ca này đừng hành xử thế chứ? Kẻo lại tổn hòa khí, có gì từ từ nói! "
Thẫm Thiên Dương lấy bàn tay của mình nắm lấy mắt cá tay của tên kia, gương mặt vẫn có thiện chí cười một cái.
" Ngươi la lối om xòm cái gì chứ, tưởng mình là đại gia thật đấy à? Ta nói cho ngươi biết, đừng có mà huênh hoang. Bản thân chẳng qua cũng chỉ là loài tép riu mà còn tự cao tự đại!!! "
Người hầu cận của Thẫm Thiên Dương thấy hắn quá cay mắt nên không màng gì mà chửi bới lại, bởi lẽ đã không chịu nổi thái độ hống hách đó của hắn rồi.
" Tần Khanh, im miệng! " Cảm thấy người hầu của mình quá lỗ mãng nên lập tức răn đe.
" Ngươi nói cái gì!?? Muốn chết à? Được, để hôm nay lão tử dạy dỗ lại cho ngươi!!! "
Tuy đã ra lệnh cho Tần Khanh im lặng nhưng tên đại gia kia vẫn không nhún nhường mà còn lên mặt khiến Tần Khanh tiếp tục nhào lên đòi đánh nhau: " Dạy dỗ cái khỉ nhà ngươi, ta khinh! Muốn đánh nhau với tiểu gia à, có giỏi thì nhào lên! "
Thẫm Thiên Dương cố gắng can ngăn ở giữa, vừa ra sức ở cánh tay đẩy vào lồng ngực của tên đại gia vừa trừng mắt nhìn Tần Khanh. Nhưng vì tức quá nên ánh mắt của Tần Khanh chỉ chăm chắm liếc nhìn tên kia mà không để ý, hai bên cứ cố gắng nhào lên phía trước khiến Thẫm Thiên Dương đứng ở giữa như vào thế bất lực.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-thanh-vuong-dien-ha/2765273/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.