Lam Phong rốt cuộc cũng thành công xin Hoàng đế cho đến doanh trại tập luyện, việc Cửu hoàng tử được phép đến doanh trại ngoài thành luyện tập khiễn ho bá quan văn võ xôn xao không ít, những hoàng tử khác đối với hắn cũng đề phòng hơn
Lam Nhiên nhìn đệ đệ mình vẫn đang thong thả uống trà trước mặt mình mà không khỏi phì cười, trong khi đám người ngoài kia loạn lên thì đệ đệ y vẫn bình thản như vậy như đang xem trò vui vậy
“Đệ đúng là rất biết cách náo loạn”
Lam Phong cười, hắn chẳng làm gì cả, chỉ là tâm của đám người kia không vững nên lo sợ mà thôi
“Ca ca gần đây mấy tên đó có đến làm phiền huynh hay không”
Lam Nhiên lắc đầu, bọn họ vẫn chưa có cái gan đó lúc này đâu, hơn nữa bây giờ bọn họ đang đề phòng Lam Phong làm sao còn có tâm trạng để ý đến y cơ chứ
“Đệ cũng đừng cứ ở mãi chỗ này, không đến doanh trại luyện tập không sợ Tá tướng quân sẽ tức giận hay sao, rõ ràng đệ xin được dưới trướng người luyện tập nhưng đến doanh trại thì ít mà đến phủ của ta thì nhiều”
Lam Phong bình thãn, Tá tướng quân bảo hắn không cần phải luyện võ quá nhiều chăm chỉ mà đọc nhiều binh pháp vào, võ công của hắn đã sớm hơn rất nhiều người rồi
Lam Nhiên lắc đầu mặc kệ Lam Phong, đệ đệ này của y muốn làm gì thì làm, y nuông chiều đệ đệ hết mực
Đúng lúc này Doãn Ninh ở bên ngoài bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-la-minh-chu-vo-lam/3443810/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.