Ở ma giáo, Tống Xuân gần như giao lại mọi việc cho Tống Tịnh cai quản, bản thân bế quan không cho người khác đến làm phiền, cũng vì vậy mà Tống Tịnh bận rộn càng bận rộn hơn, bên cạnh Tống Tịnh còn có thêm nột cái đuôi là Kỳ Tâm, mặc dù hắn không thích Kỳ Tâm nhưng Y Liên đã dặn phải giúp y chăm sóc cho Kỳ Tâm nếu không y sẽ không để tâm đến hắn, hắn bất đắc dĩ phải dẫn theo cái đuôi này đi khắp nơi
Ma giáo vô số kẻ thù, nhiều lần Tống Tịnh đều bị Kỳ Tâm kéo chân không ít khiến hắn không vui vẻ nỗi
Ngược lại Y Liên cũng không còn đi cùng Tống Tịnh nhiều nữa, y chuyên tâm luyện tập võ công, võ công ngày càng tiến bộ rõ rệt không những vậy mỗi ngày y đều cố gắng tập luyện, chỉ có điều y mỗi khi nghĩ đến việc cả nhà mình đều bị sát hại liền bị phân tâm nhiều lần nhém nữa đã tẩu hoả nhập ma
Mối thù trong lòng y quá lớn y không buông bỏ được, y luôn nghĩ đến nó, càng mong đại hội võ lâm mau đến để y có thể giành lại công đạo cho Y gia
Lúc này y đang ở một mình trệ núi luyện võ, Tống Tịnh vừa từ bên ngoài giáo trở về, hắn đi đến trên núi tìm Y Liên
Nhìn thấy Y Liên đang luyện võ hắn chỉ âm thầm đứng đó, một lúc lâu sau Y Liên cũng thu quạt lại y xoay người nhìn về phía Tống Tịnh
“Không phải huynh nói ba ngày nữa mới trở về sau, sau lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-la-minh-chu-vo-lam/3443809/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.