Vẫn như cũ mọi người ăn xong thì nhà nào có nhà nấy về. Cô vẫn vậy đi về nhà leo lên thẳng giường như không có gì xảy ra cho dù trời có sập xuống cũng không liên quan đến mình. Nhà Cầu Tưởng tỷ, tỷ ra đồng về liền đi vào bếp thấy thiếu mất hai đĩa bánh một đĩa điểm tâm liền cầm đĩa ra hỏi con mực.
" Mực có phải ngươi đã ăn mất bánh của ta đúng không nói nhanh. "
Con mực thấy Cầu Tưởng tỷ cầm cây chổi sợ hãi lùi về sau ẳng vài tiếng. Cầu Tưởng tỷ dí sát cây chổi vào mực bỗng nhìn thấy vết máu đỏ trên người nó liền bỏ ba cái đĩa với cây chổi xuống lại gần ngồi xổm rẽ lông mực ra thấy nó bị thương lộ ra vẻ quan tâm rồi dẫn nó vào trong phòng băng bó lại vừa kéo mực vào vừa hỏi " Ai làm ngươi bị thương ngừng này, rốt cuộc là ai đã ra tay với ngươi vậy mực. Mực nhà ta ta thương còn chẳng kịp vậy mà có kẻ lại giám ra tay với mực của ta để ta biết là kẻ nào thì ta lột da hắn. "
Cầu Tưởng tỷ sau khi băng bó cho mực liền đi ra vườn thăm vườn tưới ít rau, tỷ nhìn thấy mấy cây ăn quả bị hái một ít rồi bị gãy cành Cầu Tưởng tức giận đi ra trước sân đứng bên ngoài cửa chỉ tay tứ tung chửi ra " Đứa quỷ nào lại vào nhà bà hái trộm quả còn ném con mực quý của bà bị thương. Vườn nhà bà bà tưới bà chăm bà còn chưa được thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-la-dai-tuong-quan/2838808/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.