Sáng hôm sau: Tờ mờ sáng
Ba huynh muội cô bắt đầu ra đồng, cô định trèo lên lưng Mạc Đức Minh nhưng thấy hắn vẫn gật gù buồn ngủ nên quay sang Mạc Lãnh Nghiêu. " Đại Ca, Ca không buồn ngủ vậy cõng Lan nhi đi, muội định leo lên lưng Nhị Ca nhưng thấy huynh ấy còn buồn ngủ nên thôi. Nhỡ đâu Nhị Ca cõng muội làm rơi muội xuống đấy. "
Mạc Lãnh Nghiêu hạ thấp đầu gối để cô nhảy lên lưng, rồi cõng cô ra đến ruộng, ra đến nơi cô chèo xuống đi lại chỗ Mạc Đức Minh cầm lấy cái cuốc đứng ra giữa ruộng đất xới cỏ. " Hừ chỉ là xới cỏ thôi sao có thể làm khó được ta. Vào việc thôi làm xong nhanh còn về ăn sáng. "
Được một lúc cô hỏi Đại Ca và Nhị Ca " Đại Ca, Nhị Ca, Ca có mang nước đi không muội khát nước quá. " Cả hai người nhìn nhau rồi lắc đầu
" Ta tưởng đại ca mang nên cũng không để ý đến. Muội nhắc đến làm ta cũng thấy khát. "
Cô nản không muốn nói " Vậy Nhị Ca đi kiếm nước đi chứ chẳng lẽ lại để muội đi kiếm nước cho Nhị Ca uống chăng. Nhị Ca đi kiếm đi Lan nhi lên trên gốc cây to kia ngồi nghỉ một lát. "
" Sao ta phải nghe muội đi kiếm nước cho muội uống. Chẳng phải có Đại Ca đấy ư, sao không kêu Đại Ca đi kiếm cho muội. "
Cô đi đến gốc cây to kia " Tại muội thích sai Nhị Ca đi đấy. Đại Ca là trưởng huynh nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-la-dai-tuong-quan/2838806/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.