Trong bếp bữa trưa đã được chuẩn bị xong chỉ đợi vị khách kia đến. Cô và Mạc Đức Minh ngồi chơi trong phòng Mạc Đức Minh chắc vì đói nên cô nằm nhoài ra bàn than thở
" Nhị Ca muội đói quá sáng đi sớm chưa có cái gì nhét bụng nên bây giờ muội đói quá. Không biết vị khách mà cha mẹ nhắc đến kia là ai nhỉ. "
Mạc Đức Minh thở dài nhìn cô chán nản
" Muội có thể đừng than thở nữa được không nhìn thấy muội thân thở là ta lại cảm thấy chán nản. Đợi thêm lát đi có lẽ khách của cha mẹ cũng sắp tới rồi. "
Cô và Mạc Đức Minh nghe thấy bên ngoài cửa cổng có tiếng phu xe kéo xe ngựa dừng lại cũng đứng dậy chạy ra xem thử là ai tới. Từ trên xe ngựa bước xuống có hai chàng trai trẻ một người là Bối Lạc Lạc người đi cùng kia là cậu bạn cùng phòng. Cô thấy hai người họ liền quay về phòng cùng Mạc Đức Minh
Người bạn kia của Bối Lạc Lạc hỏi " Thiên Huyền đây là đâu vậy ? Nơi này là nhà ai ? "
Bối Lạc Lạc phớt lờ câu hỏi của hắn liền đi vào trong chào hỏi cha mẹ cô. Tên tức giận
" Này Tiêu Thiên Huyền ngươi cư nhiên lại phớt lờ ta đi như vậy. "
( Tiêu Thiên Huyền là Bối Lạc Lạc. Bối Lạc Lạc cũng chính là Tiêu Thiên Huyền. Cái tên này là được Mạc Ngụy Quân đặt cho khi ông viết thư cho Lạc Lạc lúc ấy Quốc Sư phủ bị lưu đày. )
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-la-dai-tuong-quan/2838717/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.