Âu Dương Lăng Hoa đi vào phòng chỉ vào cô
" Cô...cô...cô vậy mà lại giám tính kế bổn thái tử... ay lại đến nữa rồi. Ngươi đợi đó cho ta ngày mai ta nhất định sẽ xử lí cô. " Hắn lại chạy mất.
Cô liền dẫn Tiêu Thiên Huyền đi đến cây cầu nối từ cách con suối từ đường này sang đường kia cô kéo hắn lên cầu đứng nhìn xuống con suối " Thiên Huyền ngươi thấy thế nào có phải rất đẹp hay không ? "
Hắn gật đầu " Đúng là rất đẹp "
Cô lại hỏi " Những năm gần đây ở đấy có ai bắt nạt ngươi không ? Nếu có ngươi không cần sợ chỉ cần có ta sẽ không ai giám bắt nạt ngươi. "
" Vậy nếu như đối phương mạnh hơn thì sao. "
" À..thì tất nhiên là chạy rồi nếu khống chạy được thì ngươi cứ làm theo ta đây này. "
Hắn ngồi xuống thả hai chân đung đưa trên mặt nước. Cô đứng dậy quay người đi chuẩn bị vào tuyệt chiêu " Nếu đối phương mạnh hơn, ngươi đánh không lại chạy không lại thì làm theo ta : Đại hiệp xin tha mạng ! Tiểu nhân có mắt không tròng. "
Hắn quay người đi cười tủm cô lại gần vỗ vai hắn " Đấy đã học được chưa. Này đừng có cười chứ ta là thật lòng dạy ngươi đó. "
Hắn nhịn cười quay lại nói với cô " Chiêu này cũng hèn hạ quá đi haha. Được rồi để lúc nào ta thử xem. "
" Xí thế còn nghe được. Vậy thôi chúng ta cũng nên quay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-la-dai-tuong-quan/2838716/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.