Chiều tối Vĩnh Yên mệt mỏi từ từ mở mắt đập vào mắt là một thân hình to lớn với một khuôn mặt vô cùng điển trai. Vĩnh Yên ngắm nhìn khuôn mặt soái kia đến mức thất thần cho đến lúc một giọng nói cất lên Vĩnh Yên mới hồi thần lại. " Cơ thể hoàn mĩ và khuôn mặt này có làm cho nàng hài lòng không ? "
Vĩnh Yên đỏ mặt gật đầu quay đi đứng dậy sỏ dày đi xuống giường nhanh chóng. Vừa chạm chân xuống mặt đất chắc do còn quá yếu nên suýt ngã xuống may mà Âu Dương Lăng Hoa nhanh tay đỡ lấy Vĩnh Yên.
Vĩnh Yên ấm ức trách móc Âu Dương Lăng Hoa không biết thương hoa tiếc ngọc. Âu Dương Lăng Hoa nhìn Vĩnh Yên mà cảm thấy có lỗi liền chuộc lỗi với Vĩnh Yên bằng cách tối đưa Vĩnh Yên ra ngoài thả đèn lồng.
Vĩnh Yên nghe vậy cũng hài lòng tạm đồng ý tha cho Âu Dương Lăng Hoa rồi hào hứng đợi đến tối.
Tối : Bầu trời đêm sáng rực ánh vàng của lồng đèn được mọi người thả lên. Mỗi một cái lồng đèn được thả lên đem theo những mong muốn, điều ước của mọi người đi. Phong cảnh hữu tình biết bao. Ở trên mặt hồ Âu Dương Lăng Hoa với Vĩnh Yên cùng thả lồng đèn cùng ước nguyện rồi nhìn theo hướng lồng đèn bay lên theo gió lẫn vào những chiếc lồng đèn khác.
Chốn Thanh Lâu ở một góc trên lầu hai có một cậu thanh niên trai trẻ mặt lạnh như tờ không cảm xúc cầm trên trà nhâm nhi vừa uống vừa nhìn để ý xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-la-dai-tuong-quan/2838672/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.