Mạc Âm chột dạ " Huynh nói gì vậy ta và huynh vừa gặp nhau sao lại nói là chạy lần ba được. "
* Mình không làm gì sao lại có cảm giác chột dạ nhỉ. *
Tiêu Thiên Huyền nhìn Mạc Âm như muốn giết cô ngay tại chỗ. Hắn lấy trong người ra con dao găm vuốt ve nó làm cô run run.
* Không phải là định giết ta đấy chứ. Đành dùng chiêu vậy. *
Mạc Âm quỳ xuống lòng thành khẩn " Đại hiệp xin tha mạng ! Tiểu nhân có mắt không tròng đã đắc tội ngài chỗ nào mong ngài bỏ qua. "
Tiêu Thiên Huyền thất thần. Thật sự là quá giống rồi. " Mục đích của ngươi là gì ? "
Mạc Âm vẫn cố tỏ ra mình không biết gì " Đại ca huynh nói gì vậy ta không hiểu ! "
Tiêu Thiên Huyền mất kiên nhẫn " Thác Bạc ngươi xử lí cô ta đi. "
Thác Bạc đi lại gần Mạc Âm định ra tay tại chỗ nhưng Mạc Âm nhanh mồm nhanh miệng ôm lấy một chân của hắn. " Đại nhân ngươi cứ từ từ đã nơi này có người có thể kiếm chỗ kín hơn chút không. "
Tiêu Thiên Huyền không nói gì xoay người đi lên lầu Mạc Âm đi theo sau. Thác Bạc vẫn cảnh giác cảnh cáo Mạc Âm " Ngươi đừng hòng dở trò quỷ bằng không cái mạng nhỏ này của ngươi cũng đừng mơ giữ được. "
Mạc Âm lo lắng cho cái mạng nhỏ này sơ hở là lại bị người khác mang ra trước kiếm.
Trong phòng Tiêu Thiên Huyền Mạc Âm khai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-la-dai-tuong-quan/2838669/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.