Nghe thấy lời của Lãnh Như Phong, Lãnh Như Băng và Lãnh Như Tuyết sắc mặt cùng biến, quay nhanh qua, chỉ tháy không biết từ bao giờ, Lãnh Như Phong đã bế Ưu Vô Song dậy, đang lúng túng đứng đó không biết phải làm gì.
Áo bào trên người Lãnh Như Phong đã bị máu tươi của Ưu Vô Song nhuộm màu đỏ chói, tuy nhiên, máu vẫn không ngừng dọc theo khuôn mặt và mái tóc Ưu Vô Song chảy xuống đất.
Lãnh Như Tuyết mặt trắng nhạt, đang định bước qua thì lại lần nữa bất động, bởi vì, Lãnh Như Băng đã trước hắn một bước, đón lấy Ưu Vô Song đang hôn mê từ tay Lãnh Như Phong, sau đó nhẹ nhàng đặt xuống đất.
Phút chốc, sắc mặt Lãnh Như Băng đột nhiên trầm trọng, nói với Lãnh Như Phong: “lục hoàng đệ, nàng ấy bị đá cứa phải động mạch ở cổ, co nên máu không ngừng chảy, bây giờ nàng ấy không được di chuyển, nếu không sẽ ảnh hưởng đến vết thương, ngươi mau đi gọi ngự y trong phủ lại đây!”
Nhìn sắc mặt trầm trọng của Lãnh Như Băng, trong lòng Lãnh Như Phong cũng biết sự việc nghiêm trọng, hắn ta nhanh chóng đứng dậy, không nói câu gì, bước ra khỏi hoa viên.
Còn Lãnh Như Tuyết vì lời nói của Lãnh Như Băng mà lặng đi, hắn không ngờ vì cái bạt tay của hắn mà khiến nàng bị thương nặng như vậy, nhìn hơi thở yếu ớt, sắc mặt trắng bệt không còn chút máu của nàng, và còn vết máu đọng, lòng hắn ta đột nhiên co thắt lại.
Đôi tay hắn siết chặt lại, trong lòng đau nhói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-bao-vuong/2106314/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.