Nghe thấy những lời này cửa Ưu Lạc Nhạn, Lãnh Như Tuyết chỉ cảm thấy như bị dội thau nước lạnh từ đầu xuống, mặt hắn tái xanh nhìn Ưu Lạc Nhạn, không dám tin hỏi: “Lạc Nhạn, nàng nói gì vậy? Nàng không phải nói, ngày đại hôn, nàng bị Ưu Vô Song hảm hại, cho nên bị ép gả cho đại hoànghuynh sao?”
Ưu Lạc Nhạn lúc này cũng không lo đến Lãnh Như Tuyết, ả chỉ sợ mất đi địa vị thái tử phi! Cho nên, đối diện với sự tri vấn (hỏi tội) của Lãnh Như Tuyết, ả thầm cắn răng, tỏ thái độ đáng thương: “thất vương gia hiểu lầm ý của ta rồi, ngày đại hôn thật sự là ta bị tỉ tỉ bày mưu lên nhầm kiệu hoa, nhưng mà, ta từ khi gả cho thái tử gia, đã yêu thái tử gia….thất vương gia, kì thực….kì thực ta và người….không phải giống như người nghĩ…..”
dứt lời, Ưu Lạc Nhạn không lo Lãnh Như Tuyết, sà vào lòng Lãnh Như Băng, khóc lóc thương tâm, phảng phất như chịu ủy khuất lớn.
Còn Lãnh Như Băng không thèm quan tâm đến Ưu Lạc Nhạn, chỉ nhìn Lãnh Như Tuyết cười nhạo: “thất hoàng đệ nghe rồi chứ? Thái tử phi của bổn thái tử yêu bổn thái tử, không phải là ngươi!”
Còn Lãnh Như Tuyết giờ đây sắc mặt tái xanh, trán nổi gân xanh, đôi tay nắm chặt với nhau, cơ thể hóa đá, không động đậy, lời nói của Ưu Lạc Nhạn đối với hắn là một đả kích lớn, hắn một mực cho rằng, Ưu Lạc Nhạn yêu hắn, gả cho đại hoàng huynh chẳng qua là do Ưu Vô Song hảm hại, nhưng lời khi nãy của Ưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-bao-vuong/2106313/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.