Viên Bảo vẽ xong đuôi voi, tiện tay vứt xuống đất, phủi mông đứng dậy nói: "Nhưng chúng ta đi đâu bắt thỏ đây?"
"Chuyện này không phải rất dễ sao?"
Tên to đầu tiện tay kéo Viên Bảo lên vác trên vai.
Mùa xuân, vạn vật sinh sôi.
Những con thỏ ngủ đông cũng bắt đầu ra ngoài tìm thức ăn.
Tên to đầu võ công cao cường, chớp mắt đã bắt được hai con thỏ.
Sau khi xử lý thỏ xong, hắn ta đốt lửa bắt đầu nướng.
Có lẽ sắp đến Hương Thành rồi, vì vậy cả người hắn cũng nhẹ nhõm một chút. Chốc chốc hắn lại nhìn Viên Bảo đang vẽ vời trên mặt đất: "Con mọt
sách!"
"Ngươi là đồ thô kệch!"
Viên Bảo tức giận nói: "Nửa chữ bẻ đôi cũng không biết, chỉ biết dùng sức mạnh để giải quyết vấn đề."
Tên to đầu nhún nhún vai, không hề tức giận: "Nhãi ranh, đợi người lớn lên sẽ biết, có thể dùng sức mạnh để giải quyết vấn đề là một chuyện thoải mái cỡ nào."
"Ngươi không đánh lại phụ thân ta đâu."
Viên Bảo bỗng nhiên nói.
Suốt dọc đường đi, tên to đầu lần đầu tiên nghe thấy thằng bé nhắc đến phụ thân.
Hắn ta cau mày nói: "Sao ngươi không nhắc đến mẫu thân ngươi?"
"Mẫu thân ta không biết võ công! Nhưng võ công của phụ thân ta rất cao cường, chắc chắn người sẽ không đánh lại người ấy đâu."
Viên Bảo chăm chú nhìn hắn.
Thằng bé thầm tưởng tượng, đợi Mặc Diệp đuổi kịp bọn họ, sẽ đè tên to con này dưới đất, đánh hắn ta một trận tơi bời!
Tên to đầu không phủ nhận, chỉ thuận miệng hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601983/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.