Vị đại phu già không nói nên lời: “Thuốc của ta không phải là linh đan diệu dược, không phải chỉ cần uống vào là sẽ tỉnh lại ngay”.
Nói xong, ông ta lại liếc mắt nhìn Mặc Diệp: “Ngài là phu quân của nàng ta sao? Không phải ta nói ngài, ngài làm phu quân của người ta như thế nào vậy? Ngài đã cho nàng ta ăn cái gì thế?”
Mặc Diệp: "...”
Hắn thế!
Lão già tệ hại trước mặt này, thật sự là người thiếu đòn nhất mà hắn đã gặp phải trong những năm qua!
Chưa nói đến việc ông ta dám trách hắn, chính là ánh mắt của ông ta...
Hắn đường đường là Minh vương, có bao giờ bị người ta nhìn bằng ánh mắt như vậy chứ?!
Lão hìa không chỉ liếc hắn một cái, mà nội trong đêm nay đã liếc hắn tận hai lần!
“Ta không cho nàng ăn bất cứ gì cả.”
Mặc Diệp hít sâu một hơi, sau đó đè nén sự không vui trong lòng lại, cau mày nói. “Cái gì?”
Đại phu già lại giật mình: “Đã là lúc nào rồi? Ngài không cho nàng ta ăn bất cứ cái gì sao? Phải là muốn cho nàng ta chết đói đó chứ? Còn có thể dùng ý niệm để nó bụng hay sao?”
Mặc Diệp: "... Ý ta là, ta không cho nàng bất cứ thứ gì không tốt.”
Ba bữa một ngày đương nhiên sẽ đảm bảo không để nàng bị đói rồi.
Mặc dù Viên Bảo đã bị người ta bắt cóc, Vân Quán Ninh không có cảm giác
thèm ăn.
Nhưng Mặc Diệp đều ép nàng ăn để không thì cơ thể nàng sẽ không thể chịu đựng được.
“Vậy thì thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601981/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.