Để nhóm lửa, tên to con đã dùng luôn cây gậy tối qua, xiên gà nướng nướng cho Viện Bảo.
Mùi mỡ tiết ra từ cái đùi gà thật thơm, xông cả vào mũi, Viên Bảo dùng sức hít hà: "Woa, ngươi ngửi thấy không, thơm quá chừng!"
Thằng bé đứng dậy, vui vẻ vỗ vỗ tay, bộ dạng mua may quay cuồng rất hưng phấn.
Tên tố con ngẩng lên nhìn thấy thằng bé, bèn sẵng giọng quát: "Ngồi xuống!"
"Y phục ướt cả rồi, phải hong cho khô đã."
Mùi thơm kích thích như này, thằng bé không muốn ngửi mới lạ!
Ăn gà nướng xong, tên to con lại đưa theo Viên Bảo lên đường, Viên Bảo xoa xoa bụng: "Phụ thân ơi, chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi đi! Ta ăn no căng cả bụng!"
Viên Bảo vừa nói vừa ở một tiếng, bộ dạng không giống như đang giả vờ.
Tên to con cạn lời.
Lần sau hắn ta không bao giờ bắt cóc mấy tên hài tử phiền phức này nữa!
Lắm chuyện, còn không được đánh mắng, chúng còn nhìn hắn ta bằng ánh mắt tội nghiệp đáng thương...
Thì có ai mà dám xuống tay cơ chứ!
Viên Bảo ngồi bên cạnh đống lửa, nhặt lấy hòn đá bên cạnh vẽ gì đó, thằng bé vẽ một con hổ bụ bẫm đáng yêu, vẽ xong thằng bé còn đưa cho tên to con xem: "Phụ thân, người xem này!"
"Một tiểu lão phủ: Đẹp không?"
Tiểu lão phủ ư?
Tên to con đần người nhìn Viên Bảo: "Đó là con hổ!"
Viên Bảo bĩu môi vứt viên đá xuống: "Rõ ràng là tiểu lão phủ * mà!"
(*): cái búa
Tên to con bốc nắm đất bùn ướt nhẹp trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601974/chuong-831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.