Nó chỉ là một đứa trẻ bốn tuổi!
Có bao nhiêu người âm thầm nhìn thằng bé như hổ đói rình mồi và coi nó như cái gai trong
mắt?
Vân Quán Ninh không dám nghĩ tiếp nữa, lập tức đi tìm Viên Bảo.
Nhưng vừa đi được hai bước, chân nàng mềm nhũn, phía trước tối sầm lại, cả người mềm nhũn ngã xuống!
Vân Quán Ninh hoảng sợ đến mức ngất đi!
Mặc Diệp nhanh tay đỡ lấy nàng, hai tròng mắt đỏ bừng như mãnh thủ nổi giận!
"Không phải chủ tử, là ai..."
Sắc mặt Như Mặc lập tức thay đổi, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn: "Thuộc hạ lập tức đi tìm! Điện hạ hẳn là vẫn ở trong cung!"
Không đợi Mặc Diệp và Vân Quán Ninh lên tiếng, Như Mặc lập tức xoay người đi ra ngoài.
Như Ngọc và Như Yên cảm giác được có gì đó không ổn, cũng nhanh chóng đi theo: "Thuộc hạ cũng đi!"
"Đứng lại!"
Mặc Diệp tức giận hét lên: "Phái mọi người lập tức đi tìm! Nếu trong vòng một nén nhang không tìm được con trai của bản vương, bản vương muốn tất cả các người đều phải chôn cùng!"
Ánh mắt Như Ngọc và Như Yên chấn động, lập tức dẫn tất cả ám vệ, thị vệ lật tung Kinh Thành và hoàng cung!
ỖLúc này Như Mặc lập tức quay trở lại hoàng cung, nhưng vẫn không thấy tung tích Viên Bảo đâu.
Hoàng trưởng tốn điện hạ mất tích rồi!
Đây là một vấn đề khẩn cấp!
Khi Đức Phi biết được chuyện này, bà ta cũng trực tiếp ngất đi.
Mặc Tông Nhiên đã rất tức giận!
Nhưng lúc này tức giận cũng vô dụng, ông ấy lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601959/chuong-816.html