Vân Quán Ninh “ha ha” bật cười thành tiếng: “Ta thấy cái chủ ý này được đấy.”
“Vương phi, chuyện là nếu là vương gia tới...”
“Cũng ngăn chặn ở ngoài cửa cho ta.”
Vân Quán Ninh tiếp tục dặn dò: “Nhất là vương gia, tuyệt đối không để hắn tiến vào.”
“Nô tỳ đã rõ.”
Bà Trương cảm thấy thắc mắc nhưng không dám hỏi, nên vội vàng gật đầu.
Như Yên đồng tình nhìn bà ta một cái.
Nếu bà ta biết rõ vương phi nói “chó điên” là ai, thì sẽ hận không thể cắn đứt đầu lưỡi của mình đấy.
Lại còn muốn mang con “chó điên” này đi lột da hầm xương để uống, nói không chừng đến mai bà Trương đã bị mang đi hầm cách thủy rồi đấy.
Nhìn thấy vẻ mặt bà Trương nghiêm túc ôm gậy đứng canh ở cửa, Vân Quán Ninh yên tâm trở lại phòng nghỉ ngơi.
Lúc đầu thần kinh còn căng thẳng, nhưng thực sự quá mệt mỏi nên nàng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Không bao lâu sau Vân Quán Ninh đột nhiên bừng tỉnh, nàng cảm nhận được ở bên giường có người.
Hơn nữa vẫn luôn lẳng lặng đứng nhìn chằm chằm vào nàng.
Lúc trước đã từng xem rất nhiều phim ma, bây giờ không ngừng hiện lên trong đầu...
Vân Quán Ninh cũng không mở mắt ra, cầm lấy dao găm ở dưới gối đâm về phía bên giường.
“Ninh Nhi!”
Lúc ánh sáng lạnh lóe lên, Mặc Diệp đã bắt được tay của nàng, bất đắc dĩ nói: “Là bổn vương.”
Tại sao dưới gối của nữ nhân này còn đặt một con dao găm chứ?
“Là chàng thì sao?”
Vân Quán Ninh vừa thở phào một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601925/chuong-782.html