Diêu quản gia càng không dám nhìn. Vội vàng che mắt lại xoay lưng đi, chỉ cảm thấy y như cây kim đó đang đâm vào chân ông ta vậy, hai chân thoáng chốc run rẩy.
Nhìn thấy ông ta xoay lưng đi, Vân Quản Ninh khẽ khàng đổi một cây kim khác mỏng như lông bò, động tác im lặng không chút tiếng động.
Một tia sáng thoáng xẹt qua trong mắt, nàng đâm thẳng cây kim vào đầu gối của Mặc Hồi Diên không chút do dự.
Xin lỗi nha, Mặc Hồi Diên!
Ngươi làm mùng một thì ta làm mười lăm vậy!
Là người bất nhân trước, đừng trách sao ta bất nghĩa!
Vì để an nguy của con trai được bảo đảm, nàng phải mạnh mẽ hạ quyết tâm loại bỏ hết mọi chướng ngại vật đang có ở phía đối phương. Nàng không quan tâm đến chuyện sau này con trai mình có thể leo lên đến chức vị gì đó, nàng chỉ cần con trai bình an, mạnh khỏe là được rôi!
Nhưng tình thế trước mắt thì...
Chỉ cần Mặc Hồi Diên và Nam Cung Nguyệt còn sống một ngày thì sẽ không buông bỏ ý đồ xấu xa.
Cô sẽ không làm cho bọn họ chết, nhưng muốn khiến cho bọn họ sống không bằng chết!
Bước ra khỏi phòng Mặc Hồi Diên, Vân Quán Ninh kêu Diêu quản gia dẫn Uông di nương đến.
Chỉ liếc sơ qua nàng liền ngợi khen: "Chà chà, quả thật được đúc từ chung một khuôn với Sở Vương Phi, Ngũ quan này, khí chất này, thân hình này, chẳng lẽ ngươi là tỷ muội thất lạc nhiều năm với Nam Cung Nguyệt sao?"
Vân Quán Ninh đi vòng quanh nàng một vòng.
Uông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601919/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.