“Chỉ cần bổn cung nghĩ đến một đứa trẻ nhỏ như vậy đã phải chịu khổ, chịu đói, chịu lạnh, trong lòng bổn cũng đã cảm thấy khó chịu vô cùng!”
Đức phi tựa mặt vào vai Lý ma ma: “Nhưng hai đứa nhỏ lại không muốn vào cùng với bổn cung! Hai đứa bé nhỏ như vậy, bổn cung không nỡ nhẫn tâm!”.
“Nương nương cũng đừng bức bối nữa, không phải tiểu hiệp sĩ đó đã nói rồi sao? Bọn họ sống trong một ngôi miếu đổ nát bên ngoài thành.”
Lý ma ma bày mưu: “Ngày khác nương nương đến thăm bọn nhỏ là được
rồi!”
“Hoặc là sai người bí mật chăm sóc bọn họ.”
“Ý hay đấy!”
Sau đó Đức phi lau nước mắt, xúc động thở dài: “Ngươi nói xem trên đời này làm sao lại có chuyện trùng hợp như vậy?"
“Đứa trẻ này trông giống hệt như Diệp Nhi thuở còn nhỏ! Giống như được tạc từ một khuôn ra! Tại sao nó không phải là con trai của Diệp Nhi, cháu trai của bổn cung cơ chứ?”
Đức phi đau lòng.
Mặc dù bà không thích những đứa cháu gái như Mặc Chi Vân.
Dù sao thì bọn họ cũng là cháu gái của Triệu hoàng hậu, cũng không có tình cảm gì với Đức phi tổ mẫu này.
Nhưng bà vẫn rất muốn ôm cháu trai của mình!
Nghe nói Lại Thị đã sinh cho Mặc Diệp một đứa con riêng.
Mặc dù Đức phi ghét loại người như Lại Thị, những đứa con riêng đó là vô tội... Nếu Vân Quán Ninh không thích đứa trẻ đó, bà có thể mang nó theo và nuôi nấng nó.
Tiền đề là Vân Quán Ninh không phản đối.
Hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601891/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.