Không ổn rồi!
Vừa rồi cậu nhóc chỉ quan tâm đến việc giúp Chu Tiểu Béo chụp hồ lô ngọt, vậy mà lại vô tình lộ mặt rồi!
Đức phi đã gọi “ngươi” nhiều lần liên tiếp, nhưng không thể thốt ra thành câu hoàn chỉnh được, mà chỉ dùng tay phải tóm chặt lấy cánh tay của Lý ma ma.
Lý ma ma đau đớn cắn răng chịu đựng: “Nương nương nương nương.”
Bà ta đã kéo suy nghĩ của Đức phi lại.
Lúc này, Đức phi mới buông ra, vỗ mạnh vào cánh tay Lý ma ma: “Bà Lý, người nhìn xem!”
“Đứa nhỏ này, đứa nhỏ này trông giống như...”
“Giống vương gia!”.
Lý ma ma xoa xoa cánh tay của mình, khổ sở nói: “Nương nương, nô tỳ đã nhìn thấy rồi!”
Biết được nương nương của mình đang kích động, trong lòng Lý ma ma cũng kích động, nhưng bà ta không dám bầu Đức phi!
Trong mắt Viên Bảo nhanh chóng lóe lên sự hoảng loạn.
Nhưng đã mau chóng bình tĩnh lại.
Vậy mà lại bị Đức phi nhìn thấy mặt của mình rồi, nếu cậu bé lại còn tiếp tục che giấu, chắc chắn là sẽ làm cho Đức phi sinh nghi. Ngay cả khi tổ mẫu câu cậu bé là một kẻ ngốc.
Cậu bé bình tĩnh đứng nhìn Đức phi, dứt khoát đối mặt với bà.
Đức phi rất mệt mỏi cúi đầu, bà vội vàng ngồi xổm xuống trước Viên Bảo, nghiêm túc nhìn cậu bé từ trên xuống dưới.
Càng nhìn càng thấy đứa trẻ này giống Mặc Diệp, thậm chí còn có chút giống Vân Quán Ninh...
Điên rồi, chắc chắn là bà đã điên rồi!
Đức phi dụi dụi mắt, nghĩ rằng mình đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601890/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.