“Diệp Nhi và Ninh Nhi bị người ta ức hiếp, hoàng thượng im lặng không lên tiếng. Rốt cuộc là đã bị điếc, hay là đã bị câm như hoàng hậu rồi?”
Bà ta rất tức giận!
Con trai và con dâu của bà ta bị người khác ức hiếp và tính kế, người phụ hoàng như Mặc Tông Nhiên vậy mà lại không hề làm gì cả?!
“Trẫm không phải là thấy nàng đã trút giận thay cho hai đứa đó rồi, nên trẫm mới không ra tay đó sao?”
Ông ấy vội vàng giải thích.
Trước mặt ải phi ngang ngược không nói đạo lý, tốt hơn hết là nên thuận theo bà.
Tuy nhiên, quả thực Mặc Tông Nhiên không có ý định ra tay.
Vân Quán Ninh, nha đầu thối này chạy nhảy khắp nơi như là pháo thăng thiên vậy, cũng nên để cho nàng trải qua một chút trắc trở. Nào ngờ rằng ván cờ của ông ấy còn chưa thành công, Đức phi đã đứng ra bảo vệ con dâu của mình rồi?
Mặc Tông Nhiên kêu oan: “Trẫm đang cho nàng một cơ hội để ra tay mà!”
“Thần thiếp không cần”
Đức phi rất lạnh nhạt, đích thân đóng cổng cung lại.
Mặc Tông Nhiên kinh ngạc vô cùng.
Ông ấy đường đường là một hoàng đế, vậy mà lại bị nhốt ở ngoài?!
“Ái phi, mở cửa đi.”
Ông ấy vỗ vỗ cửa, không bỏ cuộc hét lên: “Hôm nay trẫm tới đây là định hỏi nàng xem muốn quà sinh thần là gì! Trẫm sẽ đích thân xuất cung để chọn cho nàng!”
Vàng bạc châu báu để trong kho e rằng Đức phi sẽ không thích.
Vĩnh Thọ Cung của bà cũng không thiếu những thứ này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601885/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.