Như Ngọc khó xử nói: “Chủ tử sợ vương phi tức giận, cho nên đã đặc biệt dặn thuộc hạ trở về thăm dò tình hình.”
“Vì Lại Thị sao?”
Vân Quán Ninh chế nhạo: “Tại sao ta lại phải tức giận?”
Nàng không hiểu Mặc Diệp à?
Nàng bị cấm túc trong Thanh Ánh Viện tận bốn năm, nhưng nàng chưa bao giờ nghe tin phòng của Mặc Diệp có người. Trong cái Minh vương phủ khổng lồ này, ngoại trừ a hoàn ra thậm chí không có lấy một nữ nhân.
Nàng đã từng nghĩ rằng có phải là ở phương diện đó Mặc Diệp không ổn hay không.
Hoặc có thể nói là... hắn không thích nữ nhân?
Cho nên ở cái tuổi khí huyết căng tràn như thế này, vậy mà lại có thể nhịn không đụng vào nữ nhân tận bốn năm.
Không chạm vào nữ nhân thì nhất định phải chạm vào đàn ông, đúng không?!
Vì vậy nàng rất an tâm về Mặc Diệp!
“Vương phi không tức giận là tốt rồi, thuộc hạ có thể quay lại nói với chủ tử, để chủ tử yên. tâm trở về.”
Như Ngọc thở phào nhẹ nhõm rồi chạy đi thẳng một mạch.
Không lâu sau, Mặc Diệp đã quay trở về.
Nhìn thấy Vân Quán Ninh thực sự không tức giận, thậm chí còn chủ động bàn bạc với hắn xem phải xử lý Lại Thị như thế nào. Trái tim đang lơ lửng giữa không trung của Mặc Diệp mới yên tâm quay lại đúng vị trí của nó.
“Nàng muốn xử lý thế nào cũng được! Bổn vương đều nghe theo nàng hết.”
Mặc Diệp vốn đã đuối lý rồi, nên bây giờ lại càng thuận theo nàng đến vô cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601884/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.