Mặc Diệp bước đến, thấy vẻ mặt Vân Quán Ninh hơi ngơ ngác, hắn không nhịn được hỏi: "Ninh Nhi, sao vậy?"
Thấy dáng vẻ nàng như vậy, Mặc Diệp còn tưởng nàng không muốn nhìn thấy hắn.
Một tay bế Viên Bảo, một tay hắn xoa mặt Vân Quán Ninh nói: "Sao sắc mặt lại bí xị như vậy? Bổn vương đến đón hai người muộn quá sao?"
Nói xong cũng không đợi Vân Quán Ninh trả lời, hắn nghiêm túc giải thích: "Có chút chuyện nên phải nán lại."
"Phụ hoàng không cho đi."
Vân Quán Ninh khôi phục lại tinh thần.
Mặt nàng bí xị khi nào?
Chỉ là đang nghĩ đến một số chuyện, ánh mắt nàng nhìn về phía Mặc Phi Phi sau lưng hắn: "Phi Phi, sao không vào đây? Đứng ngây ra đó làm gì?"
"Muội..."
Vào lúc Vân Quán Ninh còn đang thẫn thờ, nụ cười trên mặt Mặc Phi Phi đã vụt tắt.
Nàng ta chậm chạp bước vào, đáp: "Thất tẩu tẩu, tỷ sao vậy?"
Nàng ta tinh ý nhận ra dường như Vân Quán Ninh có tâm sự gì đó.
"Không có gì, qua một khoảng thời gian nữa chính là sinh thần của mẫu phi. Tỷ và thất ca ca muội còn phải đi chuẩn bị lễ quà cho mẫu phi, muội đi cùng bọn tỷ đi, hay là..."
Còn chưa dứt lời đã bị Mặc Phi Phi ngắt ngang: "Hai người đi trước đi!"
Giọng điệu nàng ta hơi gấp gáp.
Lời vừa nói ra chợt im bặt, dừng lại một chút nàng ta mới dè dặt nói: "Muội có chuyện muốn nói với Cố nhị gia."
"Vậy bọn tỷ đi trước đây."
Vân Quán Ninh cười nói: "Cữu cữu, người phải tiếp đãi Phi Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601856/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.