Nàng ngước mắt nhìn về phía mặt trời chiều đang khuất dần phía chân trời: "Nữ nhân này vô cùng cảnh giác và đề phòng, lần này Tử Tô cũng đã giúp chúng ta thăm dò thử."
"Cho dù nói thế nào, hiện tại Viện Bảo cũng tạm thời an toàn rồi."
Chỉ là Vân Quán Ninh lại bắt đầu do dự.
Ban đầu định cho Đức phi âm thầm gặp Viên Bảo, tác thành nguyện vọng của bà.
.
Nhưng Đức phi vốn là người khó giữ bí mật.
Hơn nữa lần này Mặc Hồi Diên cũng đã bắt đầu nghi ngờ, để Đức phi gặp Viên Bảo vào lúc này, có thật sự thích hợp không?
Viên Bảo đã bốn tuổi rồi, chuyện này Vân Quán Ninh định hỏi thằng bé thử, để thằng bé tự quyết định.
Nàng dẫn theo Như Yên đến Cố gia.
Cố Bá Trọng có việc phải ra ngoài, Cố Minh đang ngồi đọc sách trong đại sảnh, Viên Bảo đang ở bên cạnh hắn ta lẩm bẩm nói gì đó... nghe loáng thoáng hình như thằng bé đang khuyên nhủ Cố Minh chuyện gì đó.
Nghe kỹ một chút thì nghe ra thằng bé đang tận tình khuyên bảo Cố Minh: "Cữu lão gia, chuyện này người không đúng rồi!"
"Thái lão gia muốn bồng cháu, người cũng nên tác thành có người ấy đi!"
thấy dáng vẻ thành khẩn của Viên Bảo, giống như ông cụ non đang nhọc lòng lo nghĩ.
Vân Quán Ninh: ".".
Nàng biết con trai mình không đơn giản, nhưng không ngờ tiểu tử này lại còn có thể khuyên nhủ Cổ Minh như vậy.
Ai dạy thằng bé nói đạo lý như vậy chứ!
Nàng bước đến nói: "Cữu cữu, Viên Bảo, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601854/chuong-711.html