Sự im lặng giữa hai phu thê không kéo dài lâu, Như Yên nhanh chóng đi vào thưa lại rằng Tân tướng gia đến thăm.
“Tân Đông Lâm?”
Vân Quán Ninh nhíu mày: “Vương phủ chúng ta và phủ Tần thừa tướng không hề liên quan gì đến nhau, thậm chí có thể nói là đứng ở hai phía đối lập nhau. Lúc này lại đến thăm chẳng qua là vì chuyện của Tần Tự Tuyết?”
Mặc Diệp xua tay: “Không gặp.”
Như Yên ra ngoài thưa lại.
Một lúc sau Như Yên quay lại: “Chủ tử, vương phi, Tần tướng gia nói nếu như chủ tử không
gặp thì ngài ấy sẽ đợi ở ngoài vương phủ.”
“Lúc nào chủ tử chịu gặp ngài ấy thì lúc đó ngài ấy mới đi.”
“Đây đúng là dai như đỉa.”
Vân Quán Ninh buồn cười nhìn Mặc Diệp: “Ta phát hiện đại thần trong triều có tới mấy người bám dai như đỉa.”
Mặc Diệp không hiểu: “Hả?”
“Ví dụ như Ngụy Quốc Công!”
Vì chuyện của Ngụy tần mà Ngụy Quốc Công thường vào cùng tìm Triệu hoàng hậu đòi công đạo, nếu như không thấy ai ông ta sẽ đứng lì ở Khôn Ninh Cung không chịu rời đi.
Quả thực sau khi không thấy Triệu hoàng hậu ông ta bèn ở lì ngoài Ngự Thư Phòng không chịu đi.
Đây không phải dai như đỉa thì là gì?
Trước thì có Ngụy Quốc Công sau thì có Tân Đông Lâm.
Hai người này đều là những nhân vật có máu mặt trong triều!
Nghe ra được sự mỉa mai trong giọng điệu của Vân Quán Ninh Mặc Diệp nhếch môi: “Bổn vương đi gặp ông ta.”
Quả nhiên Tân Đông Lâm đến đây là vì Tân Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601840/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.