Viên Bảo cũng nhận ra, bèn giơ tay chỉ về phía một tiểu lão đầu mặt mày đỏ bừng trong tửu quán...
"Mẫu thân mẫu thân, đó không phải là thái lão gia sao?"
"Ta nhìn thấy rồi."
Vân Quán Ninh cau mày nhìn Cố Bà Trọng.
Đối diện ông ấy là một người khác... nhưng đang quay lưng về phía cửa sổ, Vân Quán Ninh không nhìn rõ mặt mũi người đó, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của ông ta trông giống một tiểu lão đầu.
Dù sao tóc cũng đã lốm đốm bạc.
Trông tuổi tác cũng trạc tuổi Cố Bá Trọng.
"Hóa ra, ngoại tổ phụ nói có việc gấp chính là việc ra ngoài uống rượu với người ta!"
Viên Bảo tỏ vẻ "từng trải sự đời".
Thấy vẻ mặt kinh ngạc của thằng bé, Vân Quán Ninh bất lực cười nói: "Có lẽ là đang bàn chuyện gì đó!"
"Vậy uống say rồi làm sao bàn chuyện đây?"
Viên Bảo nói rất nghiêm túc: "Không phải uống say rồi là sẽ ngất đi sao?"
"À chuyện này."
Vân Quán Ninh lại bị con trai làm cho nghẹn họng không nói nên lời!
Đúng vậy, chẳng phải uống say rồi sẽ ngất đi sao?
Thấy dáng vẻ vui vẻ của Cố Bà Trọng, có lẽ là gặp lại bạn cũ, vì vậy mới vui vẻ ra mặt như thế. Thật ra Vân Quán Ninh rất có thể cảm nhận được, tâm trạng hiện tại của ông ấy thể nào.
Bọn họ đều là những người ở tuổi gần đất xa trời.
Từng tuổi này còn có thể gặp lại bạn cũ là một chuyện may mắn.
Nàng suy nghĩ một lát, sau đó ngồi xổm xuống nghiêm túc giải thích cho Viên Bảo:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601802/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.