Triệu hoàng hậu vội quay đầu nhìn sang.
Chỉ thấy Vân Quán Ninh chống hai tay trên cửa, cười muốn rơi nước mắt.
"Ngươi cười cái gì?"
Vẻ mặt Triệu hoàng hậu lập tức trở nên vô cùng khó coi: "Đứng không ra đứng, ngồi không ra ngồi! Dáng vẻ ngươi làm gì giống hình tượng vương phi hoàng thất nên có chứ?"
Vân Quán Ninh nhìn Mặc Tông Nhiên một cái.
Thấy ông ngẩng đầu nhìn lên trời...
Không coi trọng nghĩa khí gì cả!
Phụ hoàng đúng là không coi trọng nghĩa khí!
Thấy nàng bị Triệu hoàng hậu quở trách cũng không bênh vực!
Mặc Tông Nhiên không dựa dẫm được, nàng chỉ đành đứng thẳng người dậy nói: "Mẫu hậu, thật xin lỗi."
"Vừa rồi buồn cười quá, cười đến nỗi đau lưng, cho nên không đứng thẳng được."
Nàng buông hai tay xuống nói: "Con dâu cũng không có cười người gì cả! Chỉ là vừa rồi hình như nhìn thấy một con ếch xanh lớn, nhảy ra từ sau lưng Dương thái y, con cảm thấy rất buồn cười."
Con ếch xanh lớn?
Con ếch xanh lớn đầu ra?
Triệu hoàng hậu cau mày: "Giữa ban ngày ban mặt, nói năng xằng bậy gì
đó?"
"Mẫu hậu người không thấy không có nghĩa là không có!"
Vân Quán Ninh nói năng hùng hồn: "Nếu mẫu hậu không tin, vậy con dâu xin cáo lui trước."
Nàng chắp tay sau lưng, lướt qua người Triệu hoàng hậu.
Ếch xanh gì đó, nàng chỉ muốn nói hoàng hậu là Oan Đại Đầu!
Hình tượng Oan Đại Đầu không phải rất hợp với con ếch đáng thương đó
sao?
Vân Quán Ninh cười thầm.
Vừa rồi Mặc Tông Nhiên mặc kệ Triệu hoàng hậu quả mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601798/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.