Vân Quán Ninh quay đầu lại nhìn, chỉ thấy người đi tới lại là...
Triệu hoàng hậu với vẻ mặt rất tức giận!
Không phải bà ta bị Mặc Tông Nhiên giam cầm ở Khôn Ninh Cung sao?
Sao hôm nay lại có thể ra khỏi cung được?
Nghi ngờ trong lòng nàng chưa biến mất, thì Triệu hoàng hậu đã giận dữ tiến lại gần: “Vân Quán Ninh, uy lực của ngươi thật sự cũng rất to đấy!”
“Có câu này người đã nghe qua chưa? Trong rừng không có hổ, “khỉ xưng vương xưng bá”!”
Các vị quan khách quỳ xuống, thỉnh an Triệu hoàng hậu.
Bao gồm cả Tần Tự Tuyết cũng quỳ xuống.
Nhưng Triệu hoàng hậu lại không quan tâm tới bất kỳ ai khác.
Bà ta vừa bước vào cửa, đã nhắm chuẩn về phía Vân Quán Ninh mà “phát hỏa”: “Hẳn là người coi phủ Tam Vương này thành Minh Vương Phủ của ngươi đúng không?”
“Hoàng thượng cho phép người làm càn như vậy sao, bổn cung không cho phép!”
Có thể thấy Triệu hoàng hậu đang rất tức giận, gương mặt biển sắc.
Vân Quán Ninh cau mày.
Nàng còn đang muốn thỉnh an Triệu hoàng hậu, nhưng đột nhiên lại bị Mặc Diệp nắm lấy cánh tay, ra hiệu cho nàng không cần phải quỳ.
Vân Quán Ninh cũng hơi cúi đầu thỉnh an Triệu hoàng hậu: “Mẫu hậu.”
Hàng động này, càng chọc tức Triệu hoàng hậu!
“Vân Quán Ninh, người thật to gan! Nhìn thấy bốn cung mà không quỳ sao? Trong mắt người có thấy người mẫu hậu này hay không?”
"Co."
Vân Quán Ninh giơ tay, chỉ lên con mắt của nàng: “Con dâu vẫn có thể nhìn thấy rõ mẫu hậu
a."
Ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601764/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.