"To gan!"
Chỉ nghe thấy tiếng quát giận dữ của Tần Tự Tuyết, tách trà trong tay bị ném mạnh xuống đất.
Tách trà vỡ tan tành, nước bắn lên tung tóe!
Bộ giá y của Vân Đinh Lan cũng bị ướt hết, ả hấp tấp đứng dậy, nhìn Tần Tự Tuyết với gương mặt hoảng hốt. Ngay cả Mặc Hồi Phong ngồi bên cạnh cũng nhíu mày sửng sốt.
Tử Tô đứng ở một bên, lại thấp giọng nói thầm: " Vỡ vỡ bình an, vỡ vỡ bình an."
"Không biết thiếp thân làm gì chọc giận đến vương phi?"
Vân Đinh Lan không cam tâm, nhưng ngó thấy Mặc Hồi Phong không lên tiếng, ả chỉ đành quỳ xuống thêm lần nữa mà hỏi.
Ngày nay ả đã gả vào Tam Vương phủ. Thân phận của ả thấp hơn Tần Tự Tuyết một bậc, quan khách lại còn đang có mặt đông đủ ở sảnh đường...
Lúc này đây, ả chỉ đành cúi đầu.
"Vân Đinh Lan, người được lắm! Dù cho ngươi là người được phụ hoàng hạ chỉ tứ hôn cho tam vương gia, nhưng người đừng quên rằng, ngươi là trắc phi do phụ hoàng tứ hôn cho tam vương gia!"
Tần Tự Tuyết lạnh nhạt nhìn ả chăm chăm: "Ngươi có biết như thế nào là trắc phi hay không?"
"Muội..."
Vân Đinh Lan hé miệng nhưng không trả lời. Chỉ nghe Tần Tự Tuyết nói tiếp: "Tử Tô, ngươi đến nói cho ả ta!"
Trong thoáng chốc, sắc mặt Vân Đinh Lan đã tái mét.
Không lẽ Tần Tự Tuyết muốn đánh ở ngay trước mặt mọi người hay sao?
"Đã là thiếp thì phải tự biết thân biết phận mình là thiếp! Bộ giá ý này, là chuyện thế nào đây?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601754/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.