Càng cẩm túc, Đức Phi sẽ càng tức giận.
"Vậy ngươi nói coi phải làm sao?"
Mặc Tông Nhiên liếc mắt nhìn ông ta.
Tô Bình Thiên cười gượng: "Nổ tài là thái giám, làm sao biết cách dễ dành nữ tử được ạ."
"Trẫm thưởng cung nữ hầu hạ cho người thì sao hả?"
Mặc Tông Nhiên nhíu mày.
Tô Binh Thiện lòng thầm vui mừng, nhưng cũng ngượng ngùng xấu hổ nói: "Hoàng thượng, cái này không được đầu. Tiên hoàng đã có để lại di huấn, thái giám trong cung không thể..."
"Trẫm chỉ thuận miệng nói thôi, ngươi kích động làm cái gì?"
Mặc Tông Nhiên hừ nhẹ một tiếng.
Ông chắp hai tay ra sau, chậm rãi đi về Cần Chính Điện: "Mặt đỏ như lá tía tô, chẳng lẽ ngươi thật sự động tâm rồi à?"
"Thích cung nữ nào?"
Tô Bình Thiện thẹn thùng: "Nô tài không có.."
"Trẫm thấy Lý ma ma không tồi, thưởng về hầu hạ cho người được không?"
Tô Binh Thiện khi nãy còn khép nép, ngại ngùng xấu hổ, bỗng nhiên lại trợn mắt kinh ngạc: "Hoàng thượng, người không phải đang nói đùa đó chứ?"
"Ngươi nói xem?"
"Hoàng thượng, chuyện cười này không buồn cười tí nào đâu."
Dưới màn đêm, chủ tớ hai người cùng đi khuất sau Ngự Hoa Viên.
Hôm sau, trời vừa sáng thì trong cung đã lại nháo nhào.
Đức Phi bị hoàng thượng cẩm túc!
Triệu hoàng hậu bị cẩm túc, Đức Phi cũng bị cấm túc... Bây giờ người chưởng quản hậu cung là Thục phi sau Đức Phi.
Đức Phi vừa bị cấm túc thì người nắm quyền đã biết ngay sẽ là Thục phi.
Trời vừa sáng, các phi tần trong cung đã đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601719/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.