Độ cong tuyệt đẹp của cơ thể nàng ở thoắt ẩn thoắt hiện trong đầu hắn!
Mặc Diệp lại bắt đầu miệng đắng lưỡi khô, không nhịn được mà liếm môi một chút!
Trong đầu Vân Quán Ninh lầm một tiếng!
“Ngươi câm miệng.”
Nàng liền xoay lưng về phía hắn, vội vàng thay quần áo: “Đêm khuya rồi, ngươi, ngươi phải quay về thì mau đi đi. Không về, không về thì trải chăn đệm nằm đất là được rồi!”
Tóm lại là đêm nay nàng sẽ không cho hắn lên giường!
Mặc Diệp thấy nàng hoảng loạn trốn trong chăn, bèn cười thành tiếng.
“Ninh Nhi.”
Hắn đi tới bên giường, thấp giọng gọi.
Vân Quán Ninh vội vàng quấn chặt lấy bản thân, đến cả đầu cũng dùng chăn bọc lại.
Nghe thấy tiếng gọi của Mặc Diệp, nàng mất kiên nhẫn mở chăn ra lườm hắn nói: “Lại làm sao?”
“Nàng còn chưa rửa mặt chải đầu.”
Mặc Diệp vui vẻ nói.
Vân Quán Ninh: "...”
Nàng chỉ có thể lăn xuống đất để đi rửa mặt chải đầu, vừa đi trong lòng vừa hung dữ mắng đồ chó Mặc Diệp.
Đợi đến khi nàng rửa mặt chải đầu xong, Mặc Diệp đã nằm lên chỗ nàng vừa nằm ngủ. Nhìn thấy hắn nhắm chặt hai mắt, hơi thở đều và dài, giống như đã ngủ rồi.
Nhìn thấy Viên Bảo đang bên phía tay phải của hắn, nơi còn lại có thể nằm... cũng chỉ có phía bên tay trái của Mặc Diệp.
Vân Quán Ninh do dự một lúc, lại lấy một chiếc chăn mỏng trên giường, nằm trên chồng của quý phi chuẩn bị ngủ.
Một đêm ngon giấc.
Khi Vân Quán Ninh thức dậy vào sáng sớm hôm sau, vừa lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601664/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.