Ngày thường bà luôn quan sát, Triệu hoàng hậu luôn để Nam Cung Nguyệt hoặc Tân Tự Tuyết vào cung cùng bàn bạc chuyện hậu cung.
Nhìn mẹ chồng con dâu nhà người ta trông thật hòa thuận, ấm áp.
Lần này, đến lượt là nếm thử mùi vị!
Lý ma ma bất lực cười cười: "Chẳng lẽ người quên sao? Vương phi còn ở trong hành cung cùng Thái hậu nương nương, còn chưa hồi cung!"
"Đúng vậy, bổn cung quên mất!"
Đức phi cau mày: "Nhưng mà, nha đầu thối này! Tại sao lại không thèm quan tâm bổn cung vậy chứ?"
"Có phải là bổn cung đang nuôi một đứa bạc tình không!"
Lý ma ma thở dài nói: "Nương nương, người còn chưa nuôi vương phi mà! Vương phi không phải loại người như vậy, người nên cùng vương phi sống hòa thuận rồi hẵng nói!"
Hơn nữa, Cố thái hậu là cô nãi nãi của Vân Quán Ninh, người ta thiên vị thì cũng đúng mà?
Thấy nương nương nhà mình chán nản, Lý ma ma lắc đầu bất lực.
Ngự thư phòng.
Mặc Tông Nhiên nhìn Dương thái y đang quỳ trước mặt mình, buồn bực quát lên: "Cái tên hồ đồ nhà ngươi!"
"Lại dám giúp hoàng hậu lừa ta trở về?"
Mặc dù vừa rồi ở Khôn Ninh Cung đã phạt Dương thái y hai mươi gậy.
Nhưng hiện tại Dương thái y vẫn còn nguyên vẹn, rõ ràng không có dấu vết bị đánh.
"Hoàng thượng, vị thần oan quá! Hoàng hậu đã nói nếu vi thần không làm theo chỉ thị của người thì nhất định sẽ vặn đầu vị thần!"
Dương thái y tự bào chữa cho mình.
"Vậy ngươi không sợ ta lấy đầu chó của ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601647/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.