Vĩnh Thọ Cung.
Mặc Tông Nhiên vừa rời đi, Đức phi thất thần ngồi trên ghế quý phi: "Bà Lý, bà
Lý!"
Bà hét lên hai lần, Lý ma ma từ cửa chạy vào: "Nương nương, nô tỳ vừa tiễn hoàng thượng ra ngoài! Nương nương có gì dặn dò nô tỳ?"
"Mau véo bổn cung một cái đi!"
Đức phi ra lệnh.
"Điều này..."
Lý ma ma khó xử, bà ta nhìn cổ tay của Đức phi đang duỗi ra, bà ta không ngừng nói: "Nương nương, vẫn là để người béo nô tỳ đi."
Nương nương nhà mình thân tôn cao quý, bà ta nào dám véo chứ?
Đức phi cũng không nhiều lời.
Bà dùng lực, véo má Lý ma ma.
"A."
Lý ma ma đột nhiên hét lên!
Tuy đã có tuổi rồi nhưng da thịt này giống như một miếng da.
Khuôn mặt của những bà già bình thường không phải gầy gò thì là chảy xệ... Nhưng Lý ma ma đi theo Đức phi coi như cũng được chăm sóc chu đáo.
Trên gương mặt này vẫn còn có da có thịt!
"Ngươi thấy đau ư? Là thật!"
Đức phi như vừa tỉnh lại từ trong mơ, lại VỖ VỖ mặt Lý ma ma: "Bổn cung không nằm mơ!"
Lý ma ma: "..."
"Nương nương, người rốt cuộc bị sao vậy?"
"Bồn cung còn nhớ rõ lúc đầu thái hậu đã nói. Nói bổn cung bất tài, cho dù cả đời này hoàng thượng sủng ái bổn cung như thế nào, thì bổn cung vĩnh viễn không thể làm hoàng hậu."
Đức phi ngây ngốc nói: "Còn nói bổn cung vĩnh viễn không thể chủ trì đại cục."
"Hahahaha, lúc này bổn cũng đang tát vào mặt thái hậu rồi đúng không?"
Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601646/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.