“Mẫu phi.”
Lời của Vân Quán Ninh ít nhưng ý nhiều.
Sắc mặt của Cố thái hậu hơi cứng đờ, rồi lại giả vờ như không có chuyện gì bưng chén trà lên, khẽ nhấp một miếng.
“Ai gia đồng ý”
Mặc Tông Nhiên thì không rõ: “Mẫu hậu, Quận Ninh, bà tôn hai người đang nói chuyện gì mà thần thần bí bí vậy? Có chuyện gì thì cứ nói thẳng, trẫm không đoán được.”
Suy nghĩ của nữ nhân cong cong quẹo quẹo.
Hết lần này đến lần khác, các nàng chỉ cần liếc nhau thì có thể hiểu đối phương muốn nói gì.
Một đại lão gia như ông thì sao có thể đoán ý của bọn họ?”
“Mẫu phi không thể giữ bí mật.”
Vân Quán Ninh bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Điều này thì Mặc Tông Nhiên hiểu.
“Nói có lý”
Ông đồng ý.
Tính tình của Đức Phi.
Nếu biết Viên Bảo tồn tại, biết hoàng trưởng tôn là của Minh Vương Phủ... e rằng bà ta sẽ đứng trên nóc nhà cao nhất của hoàng cung rồi thông báo với toàn kinh thành.
Chưa kể, ngày nào bà ba cũng đến trước mặt Triệu hoàng hậu khoe khoang.
Lần này Triệu hoàng hậu bị vả mặt, Đức Phi đã vội vã ghé thăm từng cửa cung.
Nếu như biết Viên Bảo, sao bà ta lại có thể kiềm chế được?
“Phụ hoàng, thật không dám giấu người.”
Vân Quán Ninh đau đầu đỡ trán: “Cách đây vài ngày, Phi Phi gặp Viên Bào.”
Không đợi nàng dứt lời, Mặc Tông Nhiên đã chen ngang: “Con nói gì? Hóa ra Phi Phi cũng biết Viên Bảo tồn tại?”
“Vâng.”
Vân Quán Ninh thành thật gật đầu.
Mặc Tông Nhiên tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601632/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.