Lúc nãy ông nói rằng khi ông trở về kinh thành, ông muốn Mặc Diệp đưa ra được kết quả của vụ án ở Ngũ quân doanh.
Vì vậy hiện tại, Mặc Diệp mong rằng ông sẽ không về sớm...
Nhưng điều này rõ ràng là không thể nói ra.
Nếu không, miệng của hắn có thể sẽ bị Phụ hoàng tát cho sưng lên!
Dưới ánh nhìn nặng nề của Mặc Diệp, Mặc Tông Nhiên vui mừng rời đi.
Ông vừa mới đi, Như Mặc liền lặng lẽ xuất hiện: “Chủ tử, đã điều tra rõ ràng rồi. Lần này hoàng thượng rời kinh là vì muốn đến hành cung.”
Hai mắt Mặc Diệp lóe lên: “Hành cung?”
“Vâng.”
Như Mặc gật đầu đáp: “Gần đây hoàng thượng mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, ngài ấy định đến Hành Cùng ở ẩn để an tĩnh.”
“Sao lại mệt mỏi thể xác lẫn tinh thần rồi?”
Mặc Diệp nhíu mày.
“Hoàng hậu cãi nhau với Đức Phi nương nương, hoàng thượng bị kẹp ở giữa. Còn nữa, ản kiện Ngũ quân doanh chưa được giải quyết, Sở Vương cùng Hàn Vương không có chí tiến thủ làm hoàng thượng không vui.”
Như Mặc cố nhịn cười.
Mặc Diệp “A” một tiếng, hắn chống cầm nhìn tấu chương trước mặt.
Lúc Mặc Tông Nhiên rời cung, ông chỉ dẫn Tô Bình Thiện theo.
Tuy rằng ông vui mừng chạy ra khỏi ngự thư phòng, nhưng không ai trong hậu cung biết việc hoàng thượng rời cung.
Như Mặc nhìn vẻ mặt ủ dột của chủ tử nhà mình, nhịn không được hỏi: “Chủ tử, ngài đang lo lăng tiểu công tử bị hoàng thượng phát hiện sao?”
Mặc Diệp ngẩng đầu lên, thở dài một hơi.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601622/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.