Độc Nhãn Long nghĩ nàng lại muốn phun tiếp nữa, vội vàng lùi về phía sau: “Bà cô, quân tử chỉ nói chuyện không động thủ!”
“Ta không phải là quân tử”
Vân Quán Ninh cười khẩy: “Ngươi đã lợi hại như vậy, ta có chủ ý này.”
Tim Độc Nhãn Long run lên.
Chỉ cảm thấy nụ cười của nàng, nhìn thế nào, cũng có mùi mưu mô: “Bà cô có chuyện gì xin hãy phân phó, tiểu nhân nào dám không làm theo”
Độc Nhãn Long lo lắng đề phòng.
“Sao này các ngươi đi theo ta đi!”
Vân Quán Ninh vung tay lên, khí phách mười phần: “Hàng tháng ta sẽ trả tiền lương cho các ngươi.”
Sợ bọn họ không hiểu “Tiền lương” là gì, nàng vội giải thích: “Hàng tháng ta sẽ cho các ngươi mỗi người mười lạng bạc tiền tiêu!”
“Độc Nhãn Long quản lý tốt bang phái, làm cho bang phái ta trở nên lớn mạnh!”
“Ta sẽ cho ngươi hai mươi lượng bạc!”
Vừa nghe thấy lời này, đám người Độc Nhãn Long trợn tròn mắt!
Một tháng mười lượng, vậy một năm chẳng phải là một trăm hai mươi lượng bạc sao.
Mỗi người một năm một trăm hai mươi lượng, bang Hắc Phong ngoại trừ hắn ta còn có hai mươi tám người, vậy chăng là ba ngàn ba trăm sáu mươi lượng bạc.
Hơn nữa mỗi tháng hắn ta nhận hai mươi lượng bạc, tổng cộng là ba ngàn sáu trăm lượng bạc!
Mỗi năm đi võ quán thượng võ đại, tiền thưởng cũng chỉ có hai ngàn lượng bạc.
Trong đầu Độc Nhãn Long nhanh chóng làm một cái bút toán.
Tính ra, thì bọn họ chỉ kiếm không mệt!
Bút toán này có lời!
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601591/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.