Chương trước
Chương sau
Độc Nhãn Long xấu hổ giận dữ, ngẩng đầu trừng mắt Vân Quán Ninh.
Hắn đường đường là lão đại của bang Hắc Phong mà lại bị một nữ như tay trói gà không chặt vả mắt trước mắt tất cả những huynh đệ khác như vậy!
Vân Quán Ninh thấy hắn trợn con mắt duy nhất trừng mắt nàng, giống như đang muốn xông
lên đánh nhau với nàng.
Vân Quán Ninh hơi cau mày: “Ngươi không phục?”
Thấy nàng lại muốn giữ bình phun phòng sói trong tay lên...
Độc Nhãn Long sợ đến mức thân thể căng cứng, vội vàng phủ nhận: “Không, không dám, ta nào dám?”
Chê cười!
Ám khi ở trong tay nữ nhân này, có thể nháy mắt làm cho tất cả huynh đệ của hắn ta đều lăn đùng xuống đất. Ngay cả hắn ta là lão đại “Bước chân vào giang hồ” hơn mười năm, cũng phải bại trận trong tay nàng.

Cho dù Độc Nhãn Long không phục, hắn ta cũng không dám lên tiếng!
“Ta hỏi người, các ngươi là ai?”
Vân Quán Ninh hung tợn nhìn hắn ta.
Độc Nhãn Long cẩn thận nhìn lướt qua... bình phun phòng sói trong tay nàng.
“Chúng ta là bang Hắc Phong”
Hắn ta yếu ớt trả lời.
“Bang Hắc Phong là cái gì?”
Vân Quán Ninh đá người mặc đồ đen bên cạnh: “Chết rồi? Nếu còn chưa chết thì mau tìm cho ta một cái chỗ ngồi, ta có lời muốn hỏi vị huynh đệ Độc Nhãn Long này của các ngươi.”
Huynh đệ Độc Nhãn Long: "...”
“Bà cô, nơi này là đầu phố, lại còn nửa đêm, ta biết chạy đi đâu tìm cho ngươi một cái chỗ
ngồi?”
Người mặc đồ đen tỏ vẻ oan ức.
Nếu là ban ngày, gã còn có thể tùy tiện vọt vào cửa hàng cách vách, lấy cho nàng một cái ghế dựa.
Nhưng lúc này là nửa đêm, làm sao có thể thỏa mãn yêu cầu của bà cô!
“Phế vật!”
Độc Nhãn Long đã huynh đệ mình một phát: “Chống cái mông lên.”
Vẻ mặt của người mặc đồ đen vô cùng sợ hãi: “Đại ca, ngươi muốn làm gì?”
Hai mắt gã đều bị mù, không nhìn thấy được tình hình xung quanh, chỉ nghe được câu này của Độc Nhãn Long, hoa cúc theo bản năng thắt lại...
“Đại ca, Tiểu Lục cô nương của Di Hồng Lâu vẫn là tốt hơn!”
Đại ca đừng có ý với ta...
Người mặc đồ đen cầu nguyện ở trong lòng.
Độc Nhãn Long: “Trong đầu người toàn suy nghĩ cái gì đâu không thế!”
“Tiểu Lục cô nương, sớm muộn gì cũng bị người chọc cho tức chết!”
Hắn ta tức giận lại đá gã một phát, bởi vì con mắt bên kia quá đau nhức, nhìn người có chút mơ hồ. Một cú đá này, suýt nữa đã khiến hắn ta té ngã.
Độc Nhãn Long thẹn quá hóa giận.
“Ta nói người chồng cái mông lên, quỳ xuống, để bà cô ngồi!”
Ngu xuẩn!
Toàn bộ thuộc hạ của hắn ta đều là một đám ngu xuẩn!
“Ừm.”
Người mặc đồ đen vội vàng bày ra tư thế.
Vân Quán Ninh cũng không ghét bỏ, đặt mông ngồi xuống.
Hôm nay thật sự là quá bận rộn.
Buổi sáng ở Ngự Thư Phòng, buổi trưa ở Phủ Chu Vương.
Hai chân vừa sót lại vừa đau, bắp chân cũng sưng tấy, chỉ cần có thể ngồi xuống nói chuyện, nàng liền kiên nhẫn hơn vài phần, bằng không đã lập tức bắt đám người bụi đời này, đưa đến phủ của Triệu Doãn.
Nàng vắt chéo hai chân, tay nhẹ nhàng đấm bóp.
“Bang Hắc Phong, vừa nghe đã biết không phải bang phái tốt đẹp gì?”
Thấy nàng đấm bóp chân, Độc Nhãn Long lập tức quỳ gối, ân cần đấm bóp giúp nàng: “Bà cô, bang Hắc Phong chúng ta chính là lượng dân trong bát kinh! Bang phải tốt!”
Không phải người luyện võ nào cũng giống nhau.
Tốc độ đấm bóp rất vừa phải, cực kỳ thoải mái.
Vân Quán Ninh cũng không đuổi hắn ta đi, chỉ cười nhạt nói: “Nếu là lượng dân, vậy tại sao còn muốn giết người?”
“Cái này.”
2
Vẻ mặt của Độc Nhãn Long rất khó xử: “Bà cô, thuộc hạ của ta ít nhất cũng hơn hai mươi người ta còn phải nuôi sống bọn họ!”
Nuôi mấy chục miệng ăn!
Còn khó hơn nuôi mấy chục con lợn!
“Ta thấy thân thủ của người rất nhanh nhẹn, võ công hẳn là không tồi?”
Vân Quán Ninh hỏi.
Độc Nhãn Long cười hắc hắc: “Tạm được, tạm được!”
Người bị Vân Quán Ninh xem là ghế dựa, vội vàng tiếp lời: “Bà cô có điều không biết, mấy năm nay đại ca chúng ta nhiều lần liên tiếp đứng đầu cuộc thi võ thuật của võ quán lớn nhất Kinh Thành!”
Cũng vì nhờ giành được giải nhất, lấy được mấy ngàn lượng bạc tiền thưởng, hắn ta mới có thể nuôi sống các huynh đệ.
Ngày thường bọ họ rất ít khi làm những chuyện như giết người phóng hỏa.
Đêm nay chặn giết Vân Quán Ninh...
Chính là vụ mua bán đầu tiên trong năm nay.
Ai mà ngờ vụ mua bản đầu tiên này, lại gặp xui xẻo như vậy, toàn quân bị diệt, toàn bộ đều bị nữ ma đầu này bắt giữ!
Độc Nhãn Long nghẹn ngào, ngẩng đầu nhìn trời.
Hắn ta nhận vụ mua bán hôm nay, lúc ra ngoài khẳng định là quên xem hoàng lịch!
“Phải không?”
Vân Quán Ninh có chút kinh ngạc: “Ngươi lợi hại như vậy?”
Người lời hại như vậy mà lại sợ bình phun phòng nói của nàng...
Có thể thấy bình phun phòng sói này rất lợi hại.
Vân Quán Ninh nhìn bình phun trong tay mình như nhìn bảo bối.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.