Khóe môi nàng nhếch lên, rõ ràng trên mặt nàng đang nở nụ cười.
Nhưng ý cười rất lạnh, khiến người khác rùng mình.
“Con trai ta nhỏ tuổi như vậy, lại còn có thân phận đặc biệt. Nếu như bị người khác biết được, ông nghĩ nó còn có thể lớn lên một cách bình an và vui vẻ
sao?”
Nghe vậy, Trần Bá trầm lặng.
Sao mà ông không biết sự nguy hiểm khi ở hoàng thất chứ?
Cũng giống như vương gia nhà ông, Mặc Vĩ.
“Trần Bá, ta có sao nói vậy.”
Vân Quán Ninh trầm giọng nói: “Tình trạng của Chu Vương, ta đã tìm ra nguyên do đại khái rồi. Khoảng thời gian này, tuy ta không đến thăm Chu Vương”
Dù sao thì Mặc Vĩ cũng không muốn gặp nàng.
Lần trước đến phủ Chu Vương, nàng đã chọc hắn ta tức đến ngất đi.
Sau khi tỉnh lại, Mặc Vĩ tự thấy mất mặt, nên càng hận Vân Quán Ninh.
Biết Mặc Vĩ không muốn gặp mặt nàng, nên nàng cũng không chủ động tìm chuyện.
“Nhưng ta luôn tìm phương pháp giải quyết. Ông trời không phụ lòng người có tâm, ta đã tìm được một ít manh mối và phương pháp trị bệnh của Chu Vương.”
Trần Bá vui mừng: “Minh Vương phi, người thật sự có thể trị khỏi bệnh của vương gia nhà ta sao?”
“Chuyện này còn cần sự phối hợp của Chu Vương.”
Vân Quán Ninh khẽ gật đầu: “Còn việc hôm nay Trần Bá gặp được con trai của ta, ta hi vọng ông có thể giữ bí mật tuyệt đối.”
“Đợi đến ngày cơ hội thành thục, ta và vương gia sẽ tự dẫn con trai đến gặp phụ hoàng. Nhưng bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601582/chuong-438.html