"Con và vương gia cũng muốn ngoại tổ phụ và cữu cữu giúp đưa ra chủ kiến!"
"Vấn đề mà hai người lo lắng, con đương nhiên hiểu."
Cố Bá Trọng trầm giọng nói: "Nhưng hai người cũng phải biết rằng hoàng thượng vẫn chưa lập ngôi vị thái tử, bề ngoài lúc này có vẻ sống yên biển lặng, nhưng đằng sau lại sóng gió nổi lên."
"Kể từ khi vương gia đã nắm lấy Thần Cơ Doanh đã bị mắc kẹt trong vòng xoáy của sự chiếm đoạt."
"Cho dù có muốn thờ ơ với thiên hạ cũng không tránh khỏi tai họa này."
Vân Quán Ninh và Mặc Diệp sao có thể không rõ ông ấy đang nói gì chứ?
Hai người nhìn nhau và im lặng.
"Thật ra, ta nghĩ hoàng thượng đối với vương gia và Ninh nhi rất tốt. Nếu để hoàng thượng biết được sự tồn tại của Viên Bảo, không phải là không có khả năng."
Cổ Minh lúc này mới nhẹ nhàng nói: "Tiền đề là các người trước tiên phải thăm dò ý tứ của
hoàng thượng đã."
Vân Quán Ninh nhìn sang, Cố Minh giờ đây đang trầm tư suy nghĩ.
Nàng lập tức hiểu ra: "Ý của cữu cữu là, chúng ta sẽ thăm dò trước, xem thái độ hiện tại của hoàng thượng như thế nào?"
"Hoàng thượng chắc chắn sẽ rất vui mừng, nóng lòng muốn công bố thân phận của Viên Bảo với thiên hạ. Điều này đối với Viện Bảo mà nói, tốt xấu nửa nọ nửa kia không thể đưa ra kết luận."
Cổ Minh giải thích: "Như vậy vừa được hoàng thượng che chở, lại có thể khiến hoàng thượng giữ kín như bưng chuyện này."
Vân Quán Ninh chợt nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601561/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.